Trên đỉnh núi, cột quang trụ đỏ rực dần tan biến, rồi biến thành một chùm sáng biến mất hoàn toàn trong màn đêm.
Quang trụ biến mất vào trong thân thể to lớn của Tiểu Viêm, bên dưới lớp da của hắn có thể thấy kim quang đang chuyển động, mạnh mẽ hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Đôi mắt nhắm nghiền của Tiểu Viêm cũng lập tức mở trừng trừng, bắn ra kim quang mạnh mẽ khiến người khác không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Rầm!
Kim quang tối dần, cuối cùng biến mất, Tiểu Viêm đứng dậy, thể hình to lớn tạo nên một áp lực mạnh mẽ khiến bọn Mạc Lăng khó chống cự nổi, sắc mặt đều hơi biến lùi ra xa.
Không phải bọn họ chưa bao giờ thấy qua cường giả Tứ Nguyên Niết Bàn, nhưng đây là lần đầu bọn họ thấy một người mới bước vào Tứ Nguyên Niết Bàn mà đã có sức mạnh kinh người như vậy.
- Thành công rồi?
Trên đỉnh núi có lẽ chỉ có Lâm Động là không bị ảnh hưởng bởi áp lực của Tiểu Viêm, ba người Tiểu điêu và Tô Nhu lúc ấy cũng nhìn về phía Tiểu Viêm.
- Ừm!
Tiểu Viêm nhìn Lâm Động, nở nụ cười hồn hậu, trong mắt không che giấu được sự hưng phấn. Hắn cảm nhận được sức mạnh to lớn trong cơ thể mình. Lúc này, nếu gặp Mạc Lăng của Vương triều Phong Vân có lẽ không quá năm hiệp là Tiểu Viêm sẽ phế được hắn, chứ không phải vất vả như lần trước.
- Vì để thủ hộ ngươi vượt kiếp, tối nay quả thật không nhẹ nhàng gì!
Tiểu điêu mệt mỏi nói.
Tiểu Viêm cười, ngẩng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710723/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.