Nhìn đôi mắt đỏ rực của Mạc Lăng, Lâm Động cười tươi hơn một chút:
- Tin ta sao?
- Chưa bao giờ hoài nghi cả!
Mạc Lăng thở ra một hơi, vì hắn vào vùng trung tâm chậm hơn nên không được nghe đến chuyện Lâm Động và Vương triều Phong Vân đối đầu, nhưng điều đó không làm ảnh hưởng đến lòng tin của hắn với Lâm Động. Lòng tin đó cơ hồ như được hình thành từ sau rất nhiều những việc Lâm Động đã làm khi vào Chiến trường Viễn Cổ, cho đến tận bây giờ khi đối mặt với Vương triều Siêu cấp, hắn vẫn dám giữ lòng tin với Lâm Động.
Ban đầu hắn không muốn lôi Lâm Động vào chuyện này, một là vì không muốn gây rắc rối cho Lâm Động, hai là cũng không muốn làm phiền đến Lâm Động nữa. Nhưng không ngờ Lâm Động lại nói thẳng như vậy.
Lần này Lâm Động không chủ động ra tay lấy lại thể diện cho bọn hắn, mà chỉ bình tĩnh nói, đằng sau đối phương có Vương triều Siêu cấp, còn đằng sau hắn lại có Lâm Động.
Trong mắt Đỗ Vân và Man Sơn cũng ánh lên sự kích động, hai hàm răng nghiến lại, hung quang lóe lên trong mắt, bộ dạng ủ rũ giờ đã không còn, nhìn như đã biến thành một người khác.
Những người đứng xung quanh có phần kinh ngạc nhìn bọn ba người Mạc Lăng từ bộ dạng ủ dột trở nên đầy sát khí, hiển nhiên là bọn họ không hiểu tại sao sau khi gặp Lâm Động bọn họ lại có sự thay đổi lớn đến vậy. Lẽ nào người trước mặt đây có thể cho bọn họ dũng khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710715/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.