Nghe vậy, tiểu điêu cũng nao nao, chợt trong mắt dâng lên vẻ hứng thú. Móng vuốt của nó vỗ nhẹ nhẹ lên ngọn núi đen nhỏ, rồi sau đó học theo bộ dạng của Lâm Động, nhấc nó lên. Thế nhưng kỳ quái là nó lại không hề dịch chuyển chút nào, bộ dạng này phảng phất như là một khối cự thạch được khảm vào cùng một chỗ với cái bục bên dưới vậy.
- Vật này thật cổ quái, ở phía trên cũng phảng phất không thấy năng lượng ba động. Hơn nữa nếu như thật sự là Linh bảo thì dưới tình huống đặc thù nhất định sẽ có người lấy đi chứ sẽ không để ở chỗ này.
Tiểu điêu kinh dị nói.
- Để ta thử xem có thể thúc giục nó không!
Lâm Động cũng bị ngọn núi nhỏ màu đen thần bí này thu hút toàn bộ sự chú ý, cong ngón tay búng ra, một đạo nguyên lực bắn ra, sau đó bao trùm lên ngọn núi nhỏ màu đen.
Chỉ có điều, tình huống tiếng theo lại khiến cho Lâm Động và tiểu điêu vẻ mặt nghi hoặc. Đó là bởi vì lúc nguyên lực bao bọc lấy mà ngọn núi nhỏ màu đen vẫn không chút dịch chuyển, căn bản không có nửa điểm dị tượng, cũng hoàn toàn không có biểu hiện Linh bảo bị thúc giục.
Bộ dáng này giống như một ngọn núi đen, thật sự không có điểm gì đặc biệt, nhưng trong lòng Lâm Động thì lại rất rõ, loại cảm giác lúc trước tuyệt đối không phải là ảo giác.
Trầm ngâm một hồi, Lâm Động thu hồi nguyên lực, lại sử dụng tinh thần lực, muốn xâm nhập vào trong ngọn núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710490/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.