Chương trước
Chương sau
Trong lầu các, sắc mặt bốn người Lâm Trí tái nhợt, khóe miệng đều dính một tia máu, ánh mặt của bọn hắn nhìn về phía màn ánh sáng nổ tung trước mặt, vẻ kinh hãi trong mắt bắt đầu dâng lên.
Một màn trước mặt thật sự là quá nhanh, bọn hắn căn bản là hoàn toàn không rõ đến tột cùng có chuyện gì xảy ra thì Lâm Động đã phá tan trận pháp bảo vệ điểm trung tâm, đem điểm trung tâm đập nát, từ đó khiến bọn hắn mất đi sự khống chế đối với Tộc Tàng.
- Đạo huyết quang đó là cái gì? Tại sao lại khủng bố như vậy? Ngay cả những trận pháp này cũng không chống đỡ nó nổi một giây!
Một gã Trưởng lão dùng ngữ khí kinh hãi nói.
- Hình như là một đạo công kích Lâm Động thi triển!
Một Trưởng lão khác có chút không chắc chắn nói.
- Không có khả năng! Loại công kích trình độ như vậy, tên tiểu tạp chủng này tuyệt đối không làm được! Nhất định là hắn sử dụng loại thủ đoạn gì đó mà chúng ta không biết!
Lâm Trí lập tức nói. Lão tuyệt đối không tin Lâm Động lại có thể làm được như vậy. Dù sao đi nữa, thực lực bốn người bọn họ liên hợp đủ để chống lại Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, nếu như ngay cả như vậy cũng không thể ngăn cản được công kích của Lâm Động, năng lực của người này đã khủng bố đến mức nào chứ?
Ba gã Trưởng lão còn lại cũng cười khổ một tiếng, nhìn màn ánh sáng bạo liệt nói:
- Vậy làm sao bây giờ? Điểm trung tâm bị phá hỏng rồi, chúng ta đã không thể làm xem xét động tĩnh bên trong Tộc Tàng nữa rồi.
- Nếu như lúc này chúng tiến vào Tộc Tàng sửa chữa điểm trung tâm, chỉ e Lâm Động chắc chắn sẽ động thủ!
- Hừ, lão phu cho rằng hắn cũng không có gan này, địa vị của chúng ta tại Nội tộc là cái gì chứ? Trước ngày hôm qua, hắn vẫn là người của Phân gia hèn mọn, vừa thấy chúng ta liền phải khom mình hành lễ, hắn chẳng lẽ thực sự dám động thủ với chúng ta hay sao?
Lâm Trí cười lạnh nói.
Chỉ có điều ngoài miệng cười lạnh như vậy, nhưng trong mắt Lâm Trí vẫn thoáng thay đổi, vẫn không dám chủ động đi vào Tộc Tàng. Nhìn tính cánh Lâm Động hai ngày nay thể hiện ra, hiển nhiên là loại nhân vật có chút thủ đoạn tâm ngoan thủ lạt. Hắn thật sự không dám khẳng định nếu như lúc này tiến vào trong Tộc Tàng thì Lâm Động có thật sự ra tay với hắn hay không nữa.
Mặc dù với thực lực Tạo Hóa Cảnh đại thành của hắn, tin rằng sẽ không e ngại Lâm Động. Nhưng người này thủ đoạn tầng tầng lớp lớp cũng khiến cho hắn có chút kiêng kỵ.
Huống chi một màn vừa rồi cho tới bây giờ hắn cũng không rõ, tại sao lại có thể trước mắt bọn hắn nhanh chóng phá hỏng trận pháp và điểm trung tâm như vậy, hơn nữa còn khiến cho bọn hắn căn bản không phát hiện ra.
Nhìn thấy thân hình Lâm Trí không nhúc nhích, ba vị Trưởng lão cũng cười khổ một tiếng, xem ra kế hoạch lần này, còn chưa hoàn toàn thực hiện thì đã bị bẻ gãy rồi.
o0o
Lâm Động bên trong Tộc Tàng trên mặt cười lạnh nhìn điểm trung tâm trên đỉnh thạch động bị đập nát. Theo điểm trung tâm bị đập nát, những trận pháp vốn khởi động cũng chậm rãi hạ xuống, hiển nhiên, những biến cố lúc nãy quả thật là có người điều khiển.
- Lão tạp mao Lâm Trí, chờ ta từ Tộc Tàng ra ngoài sẽ tính sổ món nợ này với ngươi!
Lâm Động điềm nhiên nói. Hắn cũng không phải loại người vô cớ chịu thua thiệt cũng chấp nhận, nếu như Lâm Trí này đang có sát tâm với hắn, nói gì đi nữa cũng nhất định phải có qua có lại.
Tiểu điêu lúc này cũng lại lần nữa từ trong thạch phù xuất hiện trên bờ vai Lâm Động. Ánh mắt của nó lướt qua bên trong Tộc Tàng cuối cùng ngừng lại giữa một đạo thân ảnh huyết sắc toàn thân ngập tràn sát khí. Đó chính là Huyết Linh Khôi, xem ra Lâm Động cũng biết rõ uy lực trận pháp nơi này một khi mở ra toàn bộ, cho nên quyết định thật nhanh, trực tiếp gọi ra Huyết Linh Khôi động thủ, nhanh như thiểm điện chặt đứt liên lạc bên trong Tộc Tàng và đám người Lâm Trí.
- Trước hết đem Huyết Linh Khôi này thu trở về đi, tên này sát khí quá nặng, với thực lực của ngươi bây giờ căn bản không thể áp chế. Không thể để cho nó rời khỏi thạch phù quá lâu, bằng không thì ngươi cũng sẽ gặp phải phản phệ.
- Ừm!
Lâm Động khẽ gật đầu, Huyết Linh Khôi này là sát thủ cường đại nhất của hắn, cho dù gặp phải cường giả Niết Bàn Cảnh, hắn cũng có thể dựa vào Huyết Linh Khôi cùng đọ sức. Chỉ có điều thiếu hụt duy nhất chính là sát khí của Huyết Linh Khôi quá nặng, với thực lực của hắn bây giờ căn bản không có khả năng khống chế.
Tuy rằng hiện nay mượn lực lượng thạch phù đã có thể miễn cưỡng khống chế một lát, nhưng cũng có hạn chế thời gian, một khi quá lâu thì Huyết Linh Khôi sẽ lại lần nữa thoát khỏi khống chế của hắn, sẽ trở thành một cỗ máy giết người điên cuồng.
Lâm Động trở tay một cái, trong lòng bàn tay đã phóng ra một cỗ hấp lực, trực tiếp đem Huyết Linh Khôi giữa không trung hút đến, cuối cùng hóa thành một đạo huyết quáng, tiến vào thạch phù trong lòng bàn tay hắn.
Làm xong những chuyện này, Lâm Động lúc này mới vỗ nhẹ bàn tay, xoay người lại, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía bốn cái quang đoàn bên trong màn ánh sáng. Bây giờ hắn cuối cùng cũng có thể yên lặng quan sát bốn kiện Linh bảo Địa cấp này.
Kiện Linh bảo đầu tiên sát bên trái hình thái nhuyễn kiếm, toàn thân huyết hồng, nằm ở giữa là một cái khe hẹp dài giống như Huyết Mãng lộ ra vẻ âm u, một loại mùi vị sắc lạnh lan ra.
Hơn nữa, lúc Lâm Động nhìn chăm chú vào nhuyễn kiếm Huyết Lân này, hàn khí trên bề mặt dâng lên, tạo thành một con huyết mãng nho nhỏ. Lâm Động nhìn thấy như vậy không nhịn được lè lưỡi, không nghĩ rằng linh khí của một thanh nhuyễn kiếm Huyết Lân lại đạt đến mức này.
- Linh bảo này cũng không tệ, hơn nữa linh khí trong đó đã thành hình. Ta thấy lân phiến ở phía trên hẳn là Viễn Cổ Ma Huyết Mãng, nếu như có thể nắm giữ Linh bảo này, cùng người khác giao thủ, khí tức dung hợp với kiếm có thể trực tiếp huyễn hóa ra Viễn Cổ Ma Huyết Mãng, uy lực không tệ!
Tiểu điêu đứng trên vai Lâm Động nói.
Lâm Động gật đầu nhè nhẹ, chỉ có điều hắn cũng không am hiểu sử dụng nhuyễn kiếm đối địch, lập tức chuyển ánh mắt về phía sau. Linh bảo tiếp theo là một cái mai rùa vàng ố, mai rùa chỉ lớn bằng lòng bàn tay, ở bên trên tràn ngập đường vân kỳ dị, thoạt nhìn có giảm giác hùng hậu như mặt đất rộng lớn.
- Mai rùa này hẳn là sử dụng Địa Tâm Cổ Quy chế thành, lực phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ, cho dù đối thủ cao hơn ngươi một bậc cũng khó có thể công phá, có thể nói là tường đồng vách sắt chân chính!
Tiểu điêu lại lần nữa nói, nhãn lực của nó vượt xa Lâm Động, những thứ Linh bảo này chỉ thoáng nhìn liền có thể đoán ra chất liệu và tác dụng.
Lâm Động chậc lưỡi thán phục, Linh bảo Địa cấp này quả nhiên không phải tầm thường, lấy những Linh bảo của hắn trước kia so với hai thứ này quả thật là quá mất mặt.
Hai kiện Linh bảo cuối cùng, một kiện là một thanh trường thương màu đen, trường thương theo lời của tiểu điêu là dùng xương của một loại yêu thú Viễn Cổ, cực kỳ sắc lạnh. Lâm Động nhìn thoáng qua mũi thương, một chút hắc mang du động khiến cho ngay cả Đại Nhật Lôi Thể đại thành của hắn cũng cảm thấy có chút hàn ý. Nếu như người khác cầm hắc thương này đối chiến với hắn thì hắn phải cẩn thận một chút, cũng không dám xem thường như trước, ỷ vào thân thể mạnh mẽ mà miễn cưỡng chống đỡ.
Một kiện Linh bảo Địa cấp khác chính là một một kiện bảo giáp màu xám, ở trên đó lưu quang tràn ra, trong lúc mơ hồ có hình ảnh Viễn Cổ Cự Hùng hiện lên, có thể nhìn ra được đây cũng là một kiện Linh bảo Địa cấp không kém gì cái mai rùa vừa rồi.
Xem hết bốn kiện Linh bảo, trong mắt Lâm Động cũng không che dấu được vẻ thèm thuồng. Trong lúc này, hắn tương đối phân vân, hắc thương và xác rùa này một công một thủ có thể nói là tuyệt phối, hắn nếu như có thể lấy được cả hai, sức chiến đấu chắc chắn sẽ tăng mạnh. Chỉ có điều khiến hắn do dự chính là trong bốn kiện Linh bảo này chỉ có thể lấy đi một kiện, bởi vậy hắn khiến hắn có chút không biết phải làm sao.
Lâm Động nhìn chắm chằm bốn kiện Linh bảo này, trên mặt lộ vẻ do dự. Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, tiểu điêu cũng không quấy rầy, thân hình của nó lướt lên trước, móng vuốt vung lên, đem những nguyên lực kết thành sương mù trước mặt thổi tan đi. Theo những sương mù này tản đi, một cái bệ đá cũng xuất hiện trước mặt nó.
Bốn kiện Linh bảo lơ lửng tại phía trên bệ đá, chỉ có điều bởi vì linh tính không tệ nên chúng đều tự mình bay lên, lơ lửng bốn phía trong màn ánh sáng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lâm Động lúc này nghe thấy những động tĩnh này cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt quét về phía bệ đá cực lớn, sau đó đồng tử đột nhiên dừng lại, chăm chú nhìn ở chỗ phía giữa thạch đài, ở đó có một vật màu đen lớn bằng lòng bàn tay.
Hai mắt Lâm Động híp lại, nhìn kỹ một phen thì mới phát hiện vật màu đen đó chính là một tòa tòa núi nhỏ màu đen được điêu khắc thành, bày biện trên bệ đá giống như để trang trí.
Nhìn thoáng qua ngọn núi màu đen giống như để trang trí, Lâm Động xoay người qua chỗ khác, sau đó thân thể phảng phất như khựng lại một chút, ánh mắt bỗng nhiên chuyển trở lại, lại lần nữa gắt gao nhìn chăm chú lên ngọn núi màu đen. Trong khoảnh khắc vừa rồi hắn đã cảm nhận được một loại ba động quen thuộc.
Một tia ba động khiến Lâm Động cả kinh, cũng không có tâm tình để ý đến bốn kiện Linh bảo, nhanh chóng bước đến hai bước, mục quang nhìn chằm chằm vào ngọn núi nhỏ màu đen không có chút linh tính nào này.
- Đây là cái gì?
Lâm Động chỉ vào ngọn núi nhỏ màu đen, hướng về phía tiểu điêu lớn tiếng nói.
- Đây là…
Tiểu điêu sững sờ nhìn ngọn núi nhỏ màu đen, sau đó lắc đầu nói:
- Cái này hẳn là dùng để bài trí a!
Chẳng trách tiểu điêu lại nói như vậy, dù sao thì những thứ kia cũng hiển lộ linh khí mười phần, chỉ có ngọn núi nhỏ này nằm trơ trọi trên bệ đá, nhìn qua giống như vật điêu khắc trang trí bệ đá, không có gì khác biệt.
Nghe thấy vậy, Lâm Động cũng chậm rãi lắc đầu. Loại ba động lúc trước mặc dù cực kỳ nhỏ, nhưng hắn vẫn tin tưởng tuyệt đối không phải cảm giác sai, lập tức hơi có chút trầm ngâm.
Bàn tay chậm rãi nắm lấy ngọn núi nhỏ màu đen, vừa muốn nhấc lên thì trong mắt Lâm Động liền xẹt qua một tia kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, khi nhấc ngọn núi nhỏ này lên, không ngờ nó lại không chút dịch chuyển!
Lâm Động dùng sức nhấc lên, cho dù là cự thạch ngàn cân cũng sẽ bị hắn nhấc lên dễ dàng, không ngờ ngọn núi nhỏ thần bí này chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhưng lại không hề có chút động tĩnh nào như thế.
- Hắc hắc, xem ra lần này ánh mắt của ta nhìn nhầm rồi!
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của tiểu điêu cũng dần ngưng trọng lên. Nó cũng hiểu rõ lực lượng của Lâm Động mạnh như thế nào, nhưng trước mắt, thứ nhỏ bé nhìn tầm thường này lại không đếm xỉa gì đến cỗ lực lượng của Lâm Động. Nếu như nói nó là vật dùng để bài trí thì đầu óc quả thật có chút bị nóng rồi.
Trong mắt Lâm Động cũng dần hiện ra vẻ hứng thú nồng đậm, hắn nhìn ngọn núi nhỏ màu đen thần bí, chậm rãi nói:
- Thứ này hẳn cũng là một kiện Linh bảo Địa cấp…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.