Mây đen bắt đầu khởi động đầy trời, từng trận cuồng phong bốc lênh mạnh mẽ, nguyên lực ba động đáng sợ xé rách bình nguyên phía dưới, dị tượng kinh thiên động địa như vậy khiến người khác nhìn thấy không khỏi phải kinh ngạc hoảng sợ.
Mà ở giữa những luồng gió lốc khủng bố đó, bộ hài cốt thần bí kia đã chậm rãi phiêu phù ở nơi cách Lâm Động không xa. Nhìn bộ hài cốt màu trắng xám cùng với trong hốc mắt không ngừng lóe ra một luồng hồng mang nhàn nhạt, Lâm Động cũng thầm nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng thúc dục nguyên lực trong cơ thể đến mức tận cùng, Thiên Lân Cổ Kích nhất thời cũng hiện ra trong tay hắn.
- Rống!
Tiểu Viêm cũng có thể cảm nhận thấy được chỗ kinh khủng của đối thủ mạnh mẽ trước mặt, lập tức phát ra một tiếng hổ gầm, song dực huyết sắc khẽ di chuyển, hình thành một lớp chắn bảo hộ, che lấy thân thể Lâm Động.
- Hiện tại làm sao bây giờ?
Da đầu Lâm Động run lên, quay sang hỏi tiểu điêu trên vai, hiện tại đã không có cách nào chạy trốn nữa rồi.
- Nếu như thật sự không được, vậy thì đành vứt bỏ túi Càn Khôn thôi.
Tiểu điêu bất đắc dĩ nói.
- Cái tên ngu xuẩn này, ngày thường thổi phồng lợi hại như vậy, đến thời điểm mấu chốt thì lại dùng không được.
Lâm Động cắn răng, nói.
Nghe vậy, tiểu điêu không khỏi có chút xấu hổ, nói:
- Con mẹ nó, thứ này cũng không phải là vật tầm thường, nếu như ta còn ở thời kỳ toàn thịnh…
Nghe cái tên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710422/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.