- Lâm Động, đưa thứ đó cho ta!
Sắc mặt Lâm Lang Thiên kịch biến khi nhìn thấy Lâm Động đoạt đi túi Càn Khôn của mình, mạnh mẽ hét to một câu.
- Nằm mơ!
Lâm Động cười lạnh, không thèm để ý đến mặt mũi của thiên tài Gia tộc Lâm Thị.
Cái đám hỗn đản này, thế nhưng lại muốn bỏ lại hắn ở trong này, tuy nói nơi khác cũng có cửa ra, nhưng hiện tại Thủ Hộ Giả thần bí kia đang điên cuồng truy sát ở phía sau, còn có nhiều thời gian để cho hắn chạy tới cửa ra khác không?
Hơn nữa nhìn bộ dáng khẩn trương kia của Lâm Lang Thiên, kết hợp với hành động Thủ Hộ Giả thần bí ra tay đoạt lại túi Càn Khôn, có thể thấy được thứ chứa đựng trong đó hẳn là một ít bảo bối do Lâm Lang Thiên thu được ở cung điện dưới lòng đất. Một khi thứ này đã rơi vào trong tay Lâm Động, quả quyết là không có đạo lý ói trở ra.
- Ngươi dám nghịch lại lời của ta?
Nhìn thấy Lâm Động thế nhưng một lời liền từ chối thẳng thừng, ánh mắt Lâm Lang Thiên nhất thời cũng trở nên âm trầm. Dựa vào thân phận hắn ở Gia tộc Lâm Thị, đừng nói là Lâm Động chỉ là một kẻ ti tiện xuất thân từ Phân gia như vậy, cho dù là một ít trưởng bối trong Gia tộc cũng không dám cãi lại lời nói của hắn. Một màn trước mắt không hề nghi ngờ chính là làm cho hắn cảm thấy uy nghiêm của mình đang bị khiêu khích.
- Ngươi là cái thá gì mà ta phải nghe ngươi? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710421/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.