Ánh chớp xẹt ngang bầu trời mang theo tiếng sấm rền vang. Ở phía xa trước đạo sấm chớp đó, một đạo huyết ảnh đang điên cuồng chạy trốn, máu tươi rơi xuống tung tóe, trên mặt đất lưu lại từng vết tích màu trắng hết sức rõ ràng.
Lâm Động đang ngồi trên lưng hổ, ánh mắt tập trung nhìn về phía đạo huyết ảnh to lớn đó. Với trạng thái bị trọng thương như hiện nay của Huyết Bức Long, nói về tốc độ thì Tiểu Viêm thật ra có thể vượt qua, nhưng mà Lâm Động cũng không gấp gáp chặn lại ngay. Tuy nói rằng Huyết Bức Long bị các cường giả cùng với Tứ đại Gia tộc liên hợp đánh trọng thương, nhưng dù sao thì thực lực của nó còn lại cũng khá là đáng sợ, một phút sơ sót thì tình thế đảo ngược cũng không có gì là lạ.
Mà Lâm Động vốn dĩ cẩn thận, đương nhiên sẽ không cho Huyết Bức Long có cơ hội liều mạng trước khi chết này.
Với thương thế hiện giờ của Huyết Bức Long, chạy trốn càng nhanh thương thế sẽ càng nặng hơn, đồng thời cũng sẽ càng ngày càng suy yếu hơn. Đợi đến khi nó không còn sức để chạy trốn, lúc đó mới là cơ hội tốt để Lâm Động ra tay.
- Cũng may là không ai thấy hứng thú với Huyết Bức Long cả. Những tên đó e là bây giờ đang muốn đi vào cung điện dưới lòng đất để tìm kho báu rồi.
Lâm Động liếc mắt nhìn phía sau, không thấy ai đuổi theo, cũng coi như thở phào nhẹ nhõm. Nếu đã là như vậy, ít ra cũng bớt được không ít phiền toái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710418/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.