Tiếng gào thét ngập tràn hương vị cổ xưa đột nhiên truyền đến từ bên dưới quảng trường bị sụp đổ đó. Sau đó, một cột quang trụ màu đỏ đột nhiên từ trong đó lao ra!
Xuy xuy!
Huyết quang nhất thời cắt ngang đường chân trời, phàm là những cường giả bị dòng huyết quang này nhuộm lên, cơ thể gần như chỉ trong chớp mắt bị xé toạc ra. Máu tươi phun tưới khắp nơi trong trời đất, mang theo từng tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Nhìn uy lực của đạo huyết quang khủng khiếp như vậy, những cường giả có mặt ở đó sắc mặt cũng nhất thời biển đổi, thân hình vội vã thoái lui về phía sau. Thủ Hộ Thú của kho báu Viễn cổ này hiển nhiên là một tồn tại khá cường hãn.
Tiểu Viêm lúc nãy sớm đã tránh xa ra cho nên đã không bị huyết quang lan đến. Lâm Động ngồi trên lưng hổ, ánh mắt chùng xuống nhìn quảng trường bụi bay mịt mù. Chỉ dựa vào một đạo công kích cực kỳ cường hãn này đã cho thấy, thực lực của Thủ Hộ Thú này e rằng còn mạnh hơn cả Viễn Cổ Long Viên trước đây.
- Chả trách mà ngay đến Tứ đại Gia tộc đều nói với thực lực của bọn chúng cũng không giải quyết được Thủ Hộ Thú này, thì ra thực lực của nó lại hung hãn đến mức độ này…
Ánh mắt Lâm Động khẽ chớp động, dán chặt xuống bên dưới. Đột nhiên, mặt đất bên dưới nhất thời chấn động, từ trên đó, từng khe nứt nhanh chóng lan ra. Cuối cùng, một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, vô số những tảng đá lớn từ dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710417/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.