Lúc Vương Cẩm trở về nhìn thấy Trương Truyện Tỳ đang lục lọi trong tủ quần áo, không biết đang tìm cái gì.
“… Cậu làm gì vậy?”
Trương Truyện Tỳ nghe được câu hỏi liền đứng lên liếc mắt nhìn hắn, tốt xấu gì Vương Cẩm cũng là chủ căn nhà này, cho nên cậu cảm thấy mình cần nói với hắn một tiếng.
“Tôi giữ Truyện Doanh ở lại chỗ này mấy ngày nha, dù gì trong nhà cũng có phòng trống, không cần phải đi khách sạn.”
Ở mấy ngày, Vương Cẩm ngược lại không có ý kiến gì.
“Làm khó hắn rồi, phải ở lại cái sào huyệt yêu khí ngút trời này của tôi.”
Nói ra giọng điệu chua chát như vậy, thế mà trên mặt hắn lại không có một chút biểu tình, Trương Truyện Tỳ sững sốt rồi lại không khỏi buồn cười, lấy cái gối đập qua mặt hắn: “Bụng dạ hẹp hòi.”
Vương Cẩm một tay chụp cái gối kia lại, suy nghĩ kỹ một chút, chính mình cũng không nhịn cười được.
Hắn sống gần ngàn năm, vốn không nên cùng một tên tiểu bối tính toán, mà Trương Truyện Tỳ chịu đem người thân của mình giữ lại ở nơi này, xem đây là “nhà”, chuyện này thật khiến người ta vui vẻ, huống hồ vừa rồi hai người đùa giỡn hệt như vợ nhỏ hờn dỗi ông xã, càng ngày càng khiến Xà vương mừng thầm ở trong lòng.
Bởi vậy tâm tình của Vương Cẩm mau chóng tốt lên, thậm chí lúc Trương Truyện Tỳ chỉ lấy một cái gối, nói muốn cùng em họ ngủ cùng giường để tâm sự suốt đêm, hắn cũng miễn cưỡng có thể nhẫn nại.
Trải qua mấy ngày, Trương Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-do-da-thoai/295/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.