Tịch Hạo Trạch trở lại phòng ngủ, nằm xuống giường, bực bội kéo cổ áo nhăn nhúm, ánh mắt vô hồn nhìn chằm vào khoảng không trên trần nhà.
Một lúc sau anh đứng dậy đi ra ngoài phòng khách, châm một điếu thuốc, đầu thuốc lấp lóe lập lòe trong bóng tối. Từng làn khói thuốc cuộn tròn bay lên cho đến khi cháy đến tận đốt, để lại một màu xám thẩm tro tàn trên sàn nhà, anh đột nhiên cầm lấy điện thoại.
“Dịch Phong, cậu giúp tớ điều tra việc này, cần gấp.” Giọng nói của anh đã lấy lại được sự bình tĩnh của trước đó.
Từ Dịch Phong đang ngủ say thì nghe thấy tiếng điện thoại, bực mình muốn mắng người. Anh nhìn sang người phụ nữ bên cạnh, nhẹ nhàng giúp cô kéo chăn, rồi cầm điện thoại ra ngoài ban công. Anh nhíu mày, tức giận nói: “Đã hơn nửa đêm rồi cậu bảo tớ điều tra kiểu gì đây.”
…
“Được rồi, được rồi. Tớ sẽ nhanh chóng liên lạc lại với cậu.” Anh cáu gắt tắt máy.
Mạnh Hạ đã tỉnh, từ trước đến nay cô ngủ luôn rất tỉnh chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng có thể đánh thức cô.
Từ Dịch Phong quay trở về giường, rất tự nhiên tay khoác lên bên hông Mạnh Hạ. Mạnh Hạ đang cuộn tròn trong chăn, bỗng giật mình, lấy chân đá anh ra nhưng với sức lực nhỏ bé kia chỉ vô ích mà thôi, Từ Dịch Phong choàng tay qua ôm chặt cô vào lòng,
Lưng cô nằm trọn trong người anh, lồng ngực anh ấm áp như lò sưởi thế nhưng cô vẫn không quen được. Cô nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dieu-cua-trung-ta/3165467/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.