🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thần Hoàng đảo, Lâm Minh đối chiến Lôi Cực tông, Chu Tiểu Liên, hai người vừa lên tràng, lập tức gây nên chấn động.

Lâm Minh và Chu Tiểu Liên, đều là đỉnh cấp thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi, vài năm sau ít nhất sẽ trở thành nhân vật giống như Hỏa Dương công chúa, Triển Vân Gian, quyết đấu giữa hai người bọn họ tự nhiên hấp dẫn người khác chú ý.

- Lâm Minh mười sáu tuổi rưỡi, Chu Tiểu Liên mười bảy tuổi lẻ một tháng, chênh nhau bảy tháng...

Có người hiểu chuyện, tìm tư liệu hai người, mấy tuổi, mấy tháng đều chính xác.

- Ta thấy Lâm Minh thắng khả năng lớn hơn một chút, tên Mã Tuấn Huy kia tốt xấu gì cũng là đệ tử hạch tâm tầng trên của Phong Vân cốc, lại bị Lâm Minh một chiêu đánh bay, điểm này Chu Tiểu Liên chưa chắc làm được.

- Đừng hồ đồ, tên Mã Tuấn Huy kia là một tên ngốc, mắt cao hơn đầu, căn bản không để Lâm Minh vào mắt, không thèm sử dụng Hóa Phong quyết, bị một chiêu đánh bay cũng đáng, nếu thực sự đánh cẩn thận, Lâm Minh và Mã Tuấn Huy cũng không chênh lệch lớn như vậy, ta xem Lâm Minh bây giờ chưa chắc đánh lại Chu Tiểu Liên, đừng quên Chu Tiểu Liên chính là Ngưng Mạch đỉnh phong, tu vi Lâm Minh mới chỉ là Ngưng Mạch hậu kỳ!

Đối thiên tài mà nói, chiến đấu vượt cấp căn bản không tính là chuyện gì, nhưng khi đối tượng vượt cấp chiến đấu cũng là thiên tài, vậy rất là khó khăn, mỗi một cảnh giới nhỏ đều có chênh lệch rất lớn.

- Ta cũng cảm thấy Chu Tiểu Liên thắng xác suất lớn hơn một chút, nếu lại qua non nửa năm nữa, Lâm Minh cũng thăng cấp Ngưng Mạch đỉnh phong, khi đó chiến đấu mới coi như công bằng.

Đám người nhao nhao đoán thắng thua giữa Lâm Minh và Chu Tiểu Liên, đối với đám thanh niên tuấn kiệt mà nói, so nhãn lực cũng là một chuyện khoái hoạt của bọn họ, dù sao hai cái thì cũng có một đúng, đoán đúng thì rất có mặt mũi, đoán sai thì cũng chẳng mất gì.

Dục Hoàng lão thái theo thường lệ quay sang nhìn Mục Thiên Vũ, Mục Thiên Vũ gật gật đầu, ý bảo không có về đề gì, lần này nàng càng tin tưởng Lâm Minh, chênh lệch bảy tháng tuổi cũng chẳng đáng gì, cho dù đối phương là thiên tài đứng thứ hai, Lâm Minh cũng có thể thắng.

Nhìn thấy Mục Thiên Vũ khẳng định như thế. Dục Hoàng lão thái hơi hơi yên tâm, trong lòng lại thầm nhủ:

- Xem ra thiên phú của Lâm Minh so với Định Sơn và Tiểu Thanh còn xuất sắc hơn một chút, Vũ nhi đúng là nhặt cho Thần Hoàng đảo ta một bảo bối tốt rồi.

Trung ương quảng trường, Lâm Minh và Chu Tiểu Liên đứng cách nhau mười trượng.

Lâm Minh tâm niệm vừa động, dùng chân nguyên truyền âm hỏi:

- Chu cô nương, có thể nói cho ta biết hay không, là ai có hứng thú với ta vậy, tìm nhiều người như vậy nhằm vào ta?

Chu Tiểu Liên nhãn châu xoay động, cười trả lời:

- Có người trả ba trăm Chân Nguyên thạch trung phẩm. Mua người đánh ngươi trọng thương, nếu như ngươi đánh thắng ta, ta liền nói cho ngươi hẳn là ai, nếu thua, ngươi hãy ngoan ngoãn nằm trên giường một tháng, để ta thắng Chân Nguyên thạch. Sao hả?

Thiên hạ không có bức tường nào mà gió không lọt, huống chi Nghiêm Phó Hồng và Triển Vân Gian cũng không có thâm giao gì, nếu thực sự đi thăm dò, Triển Vân Gian chưa chắc giữ bí mật cho Nghiêm Phó Hồng.

Lông mày Lâm Minh nhướng lên:

- Ồ, nói giữ lời?

- Bản cô nương nói chuyện đương nhiên giữ lời. Tuy nhiên, xem ngươi lấy đâu tự tin thắng ta.

Chu Tiểu Liên nói xong hai tay mở ra, mà ở hai lòng bàn tay nàng, một đạo điện mang màu tím đột nhiên xuất hiện, không khí chung quanh cũng trở nên chấn động. Nàng đối với thực lực của Lâm Minh tràn ngập chờ mong, trong đám tuấn kiệt tuổi xấp xỉ, tìm được một đối thủ thực lực ngang ngửa rất là khó khăn.

Lâm Minh mỉm cười nói:

- Đối mặt với võ giả Lôi hệ, ta từ trước đến nay đều tự tin.

Hắn nói xong vắt ngang Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, mũi thương màu bạc ong ong chấn động, chân nguyên rót vào trong hạt giống Tà Thần, lôi đình lực bùng nổ, ngay sau đó, một đạo điện lưu màu trắng tím từ trên thânhương bắn ra, hư không cũng dường như bị xé rách.

Dùng Tử Giao Thần Lôi làm cơ sở, lôi đình lực điên cuồng tràn ra!

Trong nháy mắt Chu Tiểu Liên hai mắt vốn đã lớn lại mở càng lớn, chớp cũng không chớp nhìn lôi đình trên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương trong tay Lâm Minh.

Rất nhiều người trong này đều ngây người, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Lâm Minh lại là võ giả Lôi hệ, hắn không phải là đệ tử Thần hoàng đảo sao? Làm sao lại là võ giả Lôi hệ?

Người thường xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo, trưởng lão Lôi Cực tông và một đám đệ tử hạch tâm sau khi nhìn thấy lôi đình Lâm Minh phóng xuất ra, đồng tử đều hơi co lại, trong cỗ lôi đình này rõ ràng ẩn chứa lôi đình ý chí, loại lôi điện này, không hề nghi ngờ gì là có Lôi Linh chống đỡ!

Chu Tiểu Liên vuốt vuốt cằm nhỏ của mình, miệng chậc chậc ngợi khen:

- Không nghĩ tới nha, không nghĩ tới nha, lúc trước nghe người ta nói ngươi biết một ít Khống Lôi thuật, ta còn tưởng ngươi chỉ biết một chút da lông, bây giờ xem ra, ngươi dường như ngay cả Lôi Linh cũng có, càng ngày càng thú vị!

Chu Tiểu Liên vừa nói, vừa từ trong Tu Di giới lấy ra một cái vòng màu vàng, đường kính ba thước, to khoảng ngón cái, bên ngoài còn mài sắc như dao, ở trên vòng tròn còn có một chỗ cầm, vừa đủ để cầm được, loại vũ khí quái dị này Lâm Minh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

- Bảo khí địa giai hạ phẩm chế tạo từ Lôi Kim thạch sao...

Lúc Lâm Minh muốn chế tạo Tử Huyễn thương, tìm đọc một ít tài liệu Lôi hệ, cho nên hắn liếc một cái đã nhìn ra cái vòng vàng trong tay Chu Tiểu Liên đúng là được chế tạo từ Lôi Kim thạch, so với Tử Huyễn thương dùng là Huyền Lôi thạch của hắn đúng là kém không ít, tuy nhiên cũng là tài liệu Lôi thuộc tính không tồi.

Vòng vàng này của Chu Tiểu Liên chính là đỉnh cấp trong bảo khí địa giai hạ phẩm, so với truyền gia chi bảo Huyết Lãng đao của gia tộc đứng đầu mười sáu gia tộc tu võ Thất Huyền, Trương gia chỉ hơn chứ không kém.

- Ngươi không đổi thương sao?

Chu Tiểu Liên hỏi.

- Không cần thiết.

- Ta cũng không muốn chiếm tiện nghi của ngươi.

Chu Tiểu Liên nhãn châu xoay động:

- Như vậy cho dù ta thắng, cũng sẽ bị người ta nói thắng không quang minh.

Lâm Minh cảm thấy buồn cười, tiểu nha đầu này đúng là quá tự tin:

- Vậy ngươi thắng trước rồi nói sau.

- Đánh rồi sẽ biết! Tử Lôi Trảm!

Chu Tiểu Liên chân phải đạp đất, cả người giống như một con cá lao tới, vòng vàng trong tay hoàn toàn bị chùm sáng màu tím bao phủ, vòng vàng cấp tốc xoay tròn lóe lên hồ quang, trong khoảnh khắc hóa thành một cái vòng quay sắc bén, nơi nó đi qua, ngay cả không gian cũng như bị chém rách.

Uy thế như thế, khiến người xem cả kinh, chiêu thức mạnh như vậy, Lâm Minh dùng gì chống đỡ?

Chỉ sợ ngân thương vừa chạm vào vòng xoay kia đã bị chặt đứt, căn bản không có biện pháp chính diện va chạm.

Lâm Minh không chút hoang mang, cả người nhanh chóng lui lại, thời điểm vòng xoay sắp chém lên người mình, một thương điểm ra, điểm đúng lên tâm vòng xoay, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đúng là không chịu nổi va chạm, nhưng mà đâm vào tâm, lại hoàn toàn không chịu tác động.

Chu Tiểu Liên ánh mắt hiện lên vẻ giễu cợt, muốn tránh va chạm chính diện? Nghĩ thật hay!

Tâm niệm vừa động, lôi đình lực ẩn chứa ở trong vòng xoay bùng nổ, điện lưu thô to giống như cự mãng dọc theo Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đánh về phía Lâm Minh.

Khoảng cách gần như thế căn bản không kịp trốn tránh, trong giây lát, toàn bộ điện xà màu tím chìm vào trong người Lâm Minh.

Bị lôi điện cường đại đánh trúng, trong nháy mắt cả người tê dại, trong lúc thời điểm cao thủ so chiêu, chỉ một thoáng ngây người như vậy đã là trí mạng.

- Hì hì hì...

Tiếng cười không có hảo ý liên tiếp vang lên, Chu Tiểu Liên giơ hai tay phấn, một quyền đấm tới mắt phải Lâm Minh.

- Đánh ngươi thành mắt gấu mèo.

Mắng người mắng vào chỗ yếu, đánh người chuyên đánh mặt, đây là tác phong trước sau như một của Chu Tiểu Liên, một quyền đánh ra chính là đánh vào mắt, đánh đối thủ thành mắt gấu mèo, đúng là một chuyện vui.

Nhưng mà quyềnvừa đánh ra một nửa, lại bị một bàn tay chụp được.

Trong nháy mắt, Chu Tiểu Liên chỉ cảm thấy bàn tay mình giống như bị kìm sắt kẹp lấy, xương cốt dường như sắp vỡ vụn.

- A...

Chu Tiểu Liên đau đớn thét lên chói tai, ánh mắt tràn đầy kinh hãi và vẻ không thể tin, làm sao có thể? Rõ ràng hắn ở trong Tử Lôi Trảm của ta, làm sao lại như không bị gì vậy?

Tay trái Chu Tiểu Liên bị nắm chắc, liền liều mạng phóng ra tử mang lôi điện, muốn đánh văng Lâm Minh ra, nhưng Lâm Minh dường như không sợ điện giật, mặc cho điện lưu cứ vậy ào ào đi vào trong người hắn, tất cả tử lôi giống như trâu đất xuống biển, im bặt, không còn dấu vết.

Chu Tiểu Liên cắn răng muốn giãy ra, nhưng mà bàn tay Lâm Minh lại giống như kim sắt, căn bản không hề nhúc nhích, siết chặt khiến cho cánh tay Chu Tiểu Liên muốn đứt ra.

Lâm Minh sắc mặt âm trầm, ý tứ không chút thương hương tiếc ngọc, một quyền kia nếu không phải đánh lên mình, mà là đánh lên võ giả khác, chỉ sợ cũng không phải đánh thành mặt gấu mèo, mà sẽ đánh cho người ta mù mắt.

Võ giả bị trạng thái tê dại như vậy, lực phòng ngự rất thấp, con mắt yếu ớt làm sao chống đỡ được một quyền rót vào chân nguyên?

Tiểu cô nương như vậy, nhìn như vô hại, tính trẻ con chưa hết nhưng cũng không phải là lý do đem ra đùa giỡn tính mạng người khác, cô bé này, chính là bị sư phụ của mình làm cho hỏng rồi, nói trắng ra là không biết dạy.

- Buông ta ra.

Chu Tiểu Liên thất thố, tay phải nắm vòng vàng, cắt về phía cánh tay Lâm Minh.

Nhưng mà Lâm Minh chỉ bóp nhẹ cánh tay Chu Tiểu Liên một cái.

Sau khi Tôi Tủy hoàn thành hai thành, lực lượng đã đạt tới mấy vạn cân, lực lượng khủng bố cỡ này làm sao Chu Tiểu Liên có thể chống lại, lúc này Chu Tiểu Liên trong tay Lâm Minh chỉ giống như một con gà con mà thôi, căn bản không có chút phản kháng, chỉ một động tác này, khiến cho cánh tay cầm vòng vàng của Chu Tiểu Liên chợt dừng lại.

Chu Tiểu Liên quá sợ hãi, vội vàng đình chỉ công kích.

Hai đại cao thủ trẻ tuổi quyết đấu, lại chuyển thành cận chiến như vậy, tình huống này đúng là hiếm thấy.

Mọi người quanh xem đều trợn mắt há hốc mồm, bình thường võ giả giao thủ, đều so đấu võ kỹ, so chân nguyên ai dày đặc hơn ai, so ai phóng xuất ra chiêu thức càng mạnh hơn, nào có chuyện vật lộn cự ly gần như vậy.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Chu Tiểu Liên trở nên đỏ rực, nàng chưa từng có cảm giác không đủ sức như vậy, cánh tay bị người ta túm lấy, tay gần như bị chặt đứt nhưng lại giãy không được:

- Hỗn đản, buông ta ra!

Thình lình đá ra một cước vào chỗ yếu hại của Lâm Minh, lại bị Lâm Minh dùng đầu gối đỡ được.

- Tuổi còn nhỏ, tâm tư độc ác, một quyền này thay cha mẹ ngươi đánh ngươi.

Lâm Minh nói xong, nắm tay giơ lên, trực tiếp đánh tới bụng Chu Tiểu Liên, một quyền này hắn dùng chân nguyên chấn động, toàn bộ nắm tay đều được bao bọc trong Thanh Thương chân nguyên, Chu Tiểu Liên thất sắc, một tay đã bị Lâm Minh bóp chặt, nàng căn bản không thể trốn tránh.

Lôi Quang thuẫn!

Trong lúc mảnh chỉ treo chuông, một chiếc thuẫn bằng điện quang màu tím xuất hiện ở trước người Chu Tiểu Liên.

- Răng rắc!

Chân nguyên chấn động bùng nổ, Lôi Quang thuẫn vội vàng phát ra, giống như thủy tinh bị đập vỡ, một quyền Lâm Minh chính diện nện lên bụng Chu Tiểu Liên.

- A!

Chu Tiểu Liên chỉ cảm thấy bụng giống như bị thiết chùy đánh trúng, nàng đau đớn hét lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi vọt ngược ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.