Trong đầu La Thiên Hứng thoáng có ý niệm, ánh mắt lộ ra vẻ kinh nghi, động tác cũng không chậm, thân hình nhoáng lên tránh né. Chỉ nghe được một tiếng “Phanh”, thân thể La Dật cứ như vậy ngã thẳng xuống trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.
- Hả?
La Thiên Nhưng nhất thời sửng sốt, nhíu mày, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào La Dật ngã nằm trên mặt đất.
Thân hình La Dật vẫn nằm im không nhúc nhích trên mặt đất, hô hấp cực kỳ yếu ớt, nhìn qua, phảng phất như đã hôn mê.
Ánh mắt La Thiên Hưng không ngừng quan sát, biểu tình kinh nghi bất định. Đủ sau một lúc lâu, hắn mới có thể xác định, nhìn đối phương từ bất kể phương hướng nào, bộ dáng tựa hồ là đạt tới cực hạn chịu đựng rồi.
Vết thương trên người còn đang tràn ra máu tươi cũng rõ ràng không phải giả bộ, kia hoàn toàn là máu thật sự.
- Vì sao hắn lại chật vật như thế?
Hiện tại thời gian đã qua gần nửa năm, nếu Thiên Thần thực sự chết ở trong tay hắn, hiện tại hắn vì sao còn chật vật thế kia?
La Thiên hưng không khỏi cau mày, đôi mắt càng nheo lại.
Thực lực La Thiên Thần là tầng tám hậu kỳ, một người có thể giết chết được hắn, nói hắn ở trên Vân Khê Đảo này có thể hoành hành ngang dọc cũng không khoa trương chút nào. Nếu như La Thiên Thần thực sự chết ở trong tay La Dật, như vậy hiện tại La Dật tuyệt không có khả năng chật vật thế kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-cuc-dinh-phong/3174961/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.