Nhã Nhi lãnh diễm tới cực điểm, nghe vậy liền thoáng gật đầu, chậm chậm đi lên, tiếp nhận quyển trục trong tay La Thiên Hưng, sau đó lại xoay người, đi về phía tên quân sĩ thanh niên cũng lạnh lùng tới cực điểm kia... Biểu tình vẫn không chút dao động.
Tên quân sĩ thanh niên đồng dạng cũng lạnh lùng tới cực điểm, thấy Nhã Nhi chầm chậm đi tới, ánh mắt vẫn không có gì biến hóa, phảng phất như dung mạo lãnh diễm cực điểm của Nhã Nhi căn bản không thể làm ảnh hưởng tới hắn nửa phần.
Hắn quay về phía sau phất phất tay, vài tên quân sĩ Đô phủ liền đi lên... Bọn họ dẫn theo một chiếc rương huyền thiết không nhỏ, đi tới trước mặt Nhã Nhi.
Nhã Nhi gật đầu, mở quyển trục trong tay. Vài tên quân sĩ kia cũng mở rương, sau đó đứng lui qua một bên. Còn lại Nhã Nhi ngồi xổm xuống, bắt đầu tiến hành đối chiếu vật phẩm trong rương với danh sách ghi trong quyển trục.
Chiếc rương huyền thiết này, chính là chiếc rương đựng phần thưởng cho La gia.
Tất cả mọi người yên lặng chờ đợi, nhìn lên Nhã Nhi đang kiểm kê vật phẩm.
Không quá lâu sau, Nhã Nhi đứng lên, khép lại quyển trục trong tay, quay lại thoáng gật đầu với La Thiên Hưng, ngay đó liền an tĩnh lui lại một bên.
Trên mặt La Thiên Hưng lộ vẻ tươi cười, lúc này mới chắp tay với trung niên họ Chu, cười nói:
- Như vậy... Làm phiền Chu huynh rồi.
- Ha ha... Khong sao, không sao...
Trung niên họ Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-cuc-dinh-phong/3174959/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.