Editor: Sakura Trang
Thương gân động xương phải điều dưỡng một trăm ngày, Chung Nghị mặc dù không đến trình độ thương gân động xương, lại thực sự được nuôi trong phòng Từ Trinh vài ngày. Sau khi hết sốt, Từ Trinh không nói y rời đi nên không dám tự tiện rời đi, yên phận ngồi yên ở trong phòng, chỉ có sau khi Từ Trinh trở về mới đi hai vòng quanh viện cùng với hắn.
Từ Trinh bận rộn cũng không phát hiện y xấu hổ, việc gần đây trong cốc thực sự nhiều lắm, ngoài trừ việc muội muội mình gây ra một đống việc phiền phức, thương đoàn ở khu đông và khu nam cũng xảy ra không ít vấn đề. Hoàn cảnh mới, thân thể mới còn chưa thích ứng hoàn toàn, thiếu chút nữa bị công việc chôn sống, hung ác nguyền rủa ông trời ban cho mệnh lao lực, nhưng Từ Trinh vẫn thức khuya dậy sớm làm việc cẩn thận. Bởi vì hắn biết, hắn sẽ sinh sống ở đây, cho đến khi đối mặt với cái chết lần thứ hai.
Cái chết…?
Trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt kiên nghị thân thể cường ráng của một người nam nhân, trên tay Từ Trinh ngừng lại, vô thức nhu nhu mi tâm. Người quản sự coi như hiểu được quan sát lời nói vẻ mặt, nhìn bên ngoài một cái, thấy sắc trời không còn sớm, liền cung cung kình kình lui xuống. Tuy rằng tính tình của cốc chủ gần đây khá hơn nhiều, cũng không lạ chán ghét nam nhân đến gần, nhưng bọn họ vẫn cẩn thận giữ một khoảng cách, để trách khỏi việc lỡ hơi lơ là sẽ bị trách phạt.
Mà chuyện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/79403/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.