Editor: Sakura Trang
Ăn cơm trưa, Từ Trinh đi phòng khách nghị sự mà Chung Nghị thì bị lệnh cưỡng chế ở trong phòng nghỉ ngơi, cho tới bây giờ không thói quen ngủ trưa hộ pháp ở dưới tầm mắt cốc chủ đàng hoàng đắp chăn, cưỡng bách mình tiến vào giấc ngủ.
Đáng tiếc, cho đến lúc Từ Trinh trở lại, vẫn là tinh thần tỉnh táo.
Dĩ nhiên Từ Trinh cũng không trông cậy vào Chung Nghị ngủ, chẳng qua là hy vọng người nọ ngoan ngoãn nằm đừng động đến vết thương. Hắn nhàm chán ngồi ở trên chính vị, vẫn là uống một hớp trà, theo thông lệ nghị sự những thứ kia, cái gì một cái phân đường cùng những bang phái khác có mâu thuẫn; cái gì ai của dược cốc vừa cứu cái danh sĩ danh nhân nào; cái gì hiệu buôn cần muốn những thứ này những thứ kia để giúp đỡ; cái gì lại có một ít người không giải thích được lấy buôn bán bản đồ giả của vụ cốc trong chốn giang hồ trong chốn giang hồ gây sóng gió…
Vụn vặt, ngổn ngang.
Cũng may những thứ này cũng có người chuyên xử lý, chẳng qua trước đó cần báo cáo với hắn, nếu không chỉ có một người là hắn, coi như sinh ra ba đầu sáu tay cũng không xử lí xong những cái chuyện linh tinh kia.
Liền kéo dài xấp xỉ hơn nửa canh giờ, cuối cùng mọi người mới nhìn ra giữa mi vũ cốc chủ nhàn nhạt không kiên nhẫn. Thức thời rối rít cáo lui rời đi, nhưng hết lần này tới lần khác có một không sợ chết còn từ bên ngoài đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/3191302/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.