Editor: Sakura Trang
Khi tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu vào trong, Từ Trinh từ từ mở mắt ra. Đập vào mi mắt là một khuôn mặt kiên nghị thân thể cường tráng, mặc dù cũng không phải là thượng đẳng nhất, nhưng ngũ quan cũng tuyệt đối là đoan chính. Chẳng qua là hôm qua bị dày vò quá thảm, nam nhân còn không có thanh tỉnh, nhưng mà chỉ muốn nhìn như vậy, cho dù là hô hấp nhàn nhạt, khuôn mặt khi ngủ, cũng để cho Từ Trinh cảm thấy tâm vô cùng ấm áp, vô cùng thoải mái.
Chăn mềm mỏng bọc thân thể trần trụi, da thịt hai người gần nhau chặt chẽ, lông tóc tư mật cũng sẽ vì vậy thỉnh thoảng ma sát vào nhau. Từ Trinh hài lòng hôn nam nhân, tựa như luôn là chưa đủ một lần tiếp một lần, từ trán dần dần lần tới chóp mũi gò má.
Người này quả thật thuộc về mình, cũng không chỉ là trung thành thuận theo, càng là có tình ý nồng hậu. Tình này không biết từ đâu tới, lúc nào dấy lên, nhưng cũng tuyệt đối chân thành tha thiết, chính vì hắn đời làm người, chính là bởi vì nhìn hết mọi sắc thái trên thế gian, cũng chính là bởi vì một lần lại một lần dò xét lẫn nhau.
Đúng, dò xét.
Cho dù hắn đã sớm đưa ra lời yêu, kéo người vào trong ngực, định cả đời, nhưng vẫn mang theo nghi ngờ dò xét. Từng điểm từng điểm, từng bước từng bước, từ từ đi sâu vào, ở ranh giới cuối cùng giao hòa, thậm chí hắn còn vội vả đào ra đau đớn mịt mờ nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/3191300/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.