Edit: Rin
Beta: Manh Manh
=====================================
Hạ Thường An đã đem xe từ trong gara đi ra, dừng ở trước cửa, ngồi ghế phó lái chờ Ngụy Hằng đi ra. Ngụy Hằng mở cửa lên xe, cũng không khởi động xe, chỉ là quay đầu nhìn kỹ Hạ Thường An.
Hạ Thường An bị hắn nhìn đến thất thần, hỏi: "Làm sao vậy?"
Ngụy Hằng sách một tiếng, khởi động xe, "Em biết tại sao mẹ lại giữ anh lại không?"
Hạ Thường An lắc đầu một cái, "Em không biết."
Ngụy Hằng liếc mắt nhìn cậu: "Mẹ cho phép anh và em ở bên nhau rồi."
"Hả?" Hạ Thường An có chút không tin được, "Tại vì sao vậy?"
"Ai biết." Ngụy Hằng nhún vai một cái, "Nhưng mà đây không phải là chuyện tốt sao, chắc chắn là mẹ anh cảm thấy em và bà đồng bệnh tương liên, sau này nhất định sẽ không tìm em gây phiền toái nữa."
"..." Hạ Thường An nói, "Nhưng nếu không tìm em thì chắc sẽ tìm anh gây sự?"
"Phải để cho bà tìm chứ." Ngụy Hằng không để ý chút nào, "Dù sao cũng phải làm cho bà có chút việc để làm, không thể cứ mãi nhàn rỗi được."
Hạ Thường An cũng không biết nên phản bác làm sao. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Muốn đi chơi đâu không?" Ngụy Hằng hỏi, "Bây giờ còn sớm, về nhà cũng không có chuyện để làm."
Hạ Thường An suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng không có nơi nào muốn đi, "Không biết."
"Nếu không thì đi xem phim? Em xem thử xem gần đây có bộ nào hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-an-chia-tay-cua-mot-ten-luoi-khong-muon-lam-viec-nha/3440597/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.