Nương nương,hoàng thượng ban cho người chén canh này.
Nàng cầm lấy dứt khoát uống vào miệng,nàng dù sao cũng đã cạn tâm,cho dù hắn không ban nàng cũng sẽ tự lấy mà uống.
Ọe...nàng nôn khan vài lần,trong lòng không khỏi suy nghĩ.Lí nào lại vậy,nàng uống thuốc phá thai mà y ban rồi mà.Bây giờ trong bụng nàng đã có đứa bé,y sẽ không để yên cho nàng
-Hoàng thượng,thần thiếp đã có thai,thần thiếp muốn giữ đứa bé.
Y hờ hững liếc qua,cất giọng nhàn nhạt
-Nếu ngươi muốn giữ thì cứ việc giữ,ta không quan tâm,chỉ cần người ngoan ngoãn ở biệt viện ngươi không làm phiền ta là được.
Ai nói đứa bé không có tình thương của cha thì khổ sở,nàng có thể bù đắp cho nó mà.
Vài tháng sau bụng nàng nhô lên,y lâu lâu sẽ vô tình đi qua phủ nàng mà liếc mắt mấy cái coi như y vẫn quan tâm đến đứa con của nàng,vậy cứ xem đây là một loại hạnh phúc đi.
Bỗng một ngày,ngoài cửa một cậu bé dáng người bẩn thỉu xông vào người nàng
-Tỷ tỷ
Cậu bé này chẳng phải là biểu đệ của nàng sao?Nhưng nó sao lại một mình tới đây,những người khác đâu rồi
-Lâm đệ,sao đệ lại ở đây,cha mẹ đâu rồi.
-Tỷ tỷ,tỷ bị cô lập vở chốn cung cấm này cho nên không biết,cha mẹ chúng ta ngày hôm qua bị xử trảm rồi oa..oa...
Xoảng.Trong lòng nàng dường như có cái gì vỡ vụn,lòng đau như cắt,tứ chi như muốn phê liệt không tài nào nhục nhích nổi.
-Là y làm.
Chư hiểu được y trong miệng nàng là ai cậu bé càng khóc lớn hơn.Chợt nó cầm con dao gọt hoa quả đặt trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vot-trang-day-nuoc/102304/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.