Diệp Chí Viễn chần chừ đứng thập thò ở bên ngoài cửa thư phòng gần cả tiếng, mãi không dám bước vào vì sợ bị rầy la. Gã năm lần bảy lượt rà soát lại hành vi của bản thân trong nửa tháng trở lại đây. Rõ ràng ngoại trừ việc kinh doanh thua lỗ ra thì gã chẳng làm gì sai trái.
"Mày nhắm mày trốn khỏi tao không?" Diệp Thế Thành đập bàn quát tháo. Trước lúc Diệp Chí Viễn đi vô, liền tranh thủ nuốt xuống hai viên thuốc phòng hờ tăng huyết áp.
"Ba..." Sắc mặt gã tái mét, rề rà giữ khoảng cách xa xa.
"Ngu ngục!" Ông tức đến khó thở, chộp ngay cái gạt tàn thuốc bên cạnh chọi vào đầu đứa con trai cưng.
"Ah..." Diệp Chí Viễn rên lên một tiếng. Vầng trán tinh mịn đã rướm máu đỏ tươi.
"Sao tao lại sinh ra thứ bất tài dốt nát, phá của như mày cơ chứ! Tức chết tao! Tức chết tao rồi!" Diệp Thế Thành ôm ngực chống bàn, khối thân thể vừa qua cơn bạo bệnh nay lung lay sắp đổ.
"Ba..ba bớt giận trước đã." Gã vội vàng chạy đến, muốn đỡ người ngồi xuống ghế sofa nhưng chỉ vừa vươn tay đã bị ông hất hủi.
"Mày xem...mày đã làm ra chuyện tốt đẹp gì?" Ông nghiến răng nghiến lợi quăng ra sấp tài liệu.
Diệp Chí Viễn vừa nhìn hai mắt đã kinh hãi trợn to.
"Bốp!" Một cú vả mạnh lập tức giáng xuống đầu, khiến thần trí gã càng thêm phần mơ hồ mờ mịt.
"Con mẹ mày! 20% cổ phần của Lion mày chuyển nhượng cho ai?"
"Con...con không biết." Gã lắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong/3648048/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.