Cố Đức Vinh tái mặt, hai chân mềm nhũn bắt đầu run run. Ông khó khăn hít vào một ngụm khí lớn, bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh đạm nhiên không chút mảy may dao động nhưng kỳ thực nội tâm đã lo sợ thấp thỏm bất an.
Mười sáu năm trước, để loại bỏ nhân chứng xóa đi tội danh giết người đầy man rợn, ông âm thầm ra lệnh cho A Phúc truy sát Phùng Hưng. Có ngờ đâu đây lại là một màng nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà, tên thuộc hạ dưới trướng này sau khi làm xong chuyện liền nổi lên chủ ý tham lam, dùng điểm yếu chí mạng kia để hâm he kiếm chác. (5)
Ban đầu chỉ là ẩn ý muốn tăng lương, xin thêm vài khoản tiền chi tiêu lớn. Về sau càng ngày càng quá phận khiến ông quyết định tự tay trừ khử cậu ta.
Vào một đêm cuối thu mưa rơi rả rích, Cố Đức Vinh lừa A Phúc đến một phân xưởng nhỏ bỏ hoang của tập đoàn Cố thị rồi liên tục dùng búa đập nát đầu đối phương. Mãi đến khi người trước mặt máu me be bét hoàn toàn tắt thở ông mới lôi xác nạn nhân vùi sâu xuống hố rác nằm cách đó không xa. ( 8 )
Tội ác lần nữa bị che đậy bởi một tội ác khác. Bởi lẽ chỉ có người chết mới giữ được bí mật mà thôi. 3
Trác Vỹ Ân nheo mắt, y biết rõ chứng cứ bên phía Viện kiểm soát đang nắm giữ trong tay là quá ít để kết luận Cố Đức Vinh đoạt mạng A Phúc, thế nên điều duy nhất y có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong/3628033/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.