Không thể chờ đợi thêm được nữa, Ninh Tuyết lập tức đưa tay cầm lấy cổ tay tên binh lính đó, xoay người khoá chặt cánh tay khiến binh lính không thể cử động chỉ còn có thể đứng đó la hét, những tên binh lính khác nhìn thấy Ninh Tuyết chống cự liền thay nhau rút kiếm xong lên.
Ninh Tuyết quẳng tên binh lính đó đi, tay rút thanh kiếm ra giương cao, mũi kiếm hướng thẳng về phía bọn binh lính, múa vài đường, chẳng mấy chốc năm bảy tên binh lính đã nằm quỵ xuống đất kêu la, Ninh Tuyết mặc kệ chạy thẳng xuống cầu thang, hàng chục tên binh lính khác đang chờ sẵn Ninh Tuyết, quay đầu nhìn sang tì nữ, Ninh Tuyết vội vàng căn dặn nói:
- A Nga muội hãy ở lại đây, người bọn họ nhắm đến là ta, họ sẽ không làm hại muội đâu.
A Nga nghe vậy liền không đồng ý nói:
- Tiểu thư muội không thể để tiểu thư một mình đi vào chỗ hiểm được.
Ninh Tuyết nghe vậy liền đáp:
- Muội đi theo cũng chưa chắc giúp được ta, hãy cứ ở lại đi, bọn họ đều là người của phụ thân nhất định sẽ không làm hại ta đâu.
A Nga nghe vậy thấy cũng có lý liền nghe theo lời Ninh Tuyết, dù là vậy nhưng lòng vẫn không ngừng quan tâm lo lắng cho Ninh Tuyết mà không ngừng căn dặn:
- Muội biết rồi, tiểu thư nhất định phải cẩn trọng, nhất định phải tìm được lão gia, hai người nhất định... nhất định đều phải bình an trở về.
Ninh Tuyết mỉm cười gật đầu rồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548864/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.