Ngước nhìn bầu trời bao la, Ninh Tuyết xót xa tim quặn thắt lại không kiềm được nữa những giọt nước mắt cuối cùng cũng có thể lăn dài trên gò má của Ninh Tuyết, lòng Ninh Tuyết bỗng thanh thản một cách lạ thường, Khương tướng quân đứng cạnh thấy vậy liền rút một chiếc khăn trong túi áo ra đưa về phía Ninh Tuyết rồi nói:
- Thống soái... mặt của người…
Ninh Tuyết thờ thẩn mà cầm lấy chiếc khăn rồi lau đi những vết máu trên mặt rồi nói:
- Không sao.
Các vị tướng quân ai nấy đều thắc mắc tại sao binh phù ở trong tay của Ninh Tuyết, Khương tướng quân cũng tỏ ra tò mò không hiểu, Ninh Tuyết thấy vậy liền thuật lại mọi chuyện cho mọi người nghe.
Hoá ra vào sau ngày Hạ tướng quân bị trọng thương, vì Ninh Tuyết tận mắt chứng kiến Hạ tướng quân chết dưới tay của Chấn Long nên đã gây ra hiểu lầm mâu thuẫn gì hai người họ, Chấn Long ngày đêm lo lắng không nguôi, vẫn luôn cố gắng tìm cách để giải thích với Ninh Tuyết nhưng vẫn không tài nào tiếp cận được.
Một ngày sau hay tin Hạ tướng quân không qua khỏi, Chấn Long tinh thần sa sút, phần lo lắng cho Ninh Tuyết, phần sợ rằng mâu thuẫn giữa cả hai sẽ càng lớn, hay tin Ninh Tuyết sẽ đưa di hài của tướng quân về Dương Đô, nên Chấn Long đã âm thầm theo chân Ninh Tuyết về Dương Đô, chỉ dám đứng từ xa quan sát Ninh Tuyết, nhìn người mình yêu một mình chống chọi với đau thương mà mình lại chỉ có thể đứng nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548829/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.