Thiên Minh bất ngờ khi thấy Nhã Làm chủ động hôn mình, cô gái này ngày thường rụt rè e thẹn, nay là vì trút được gánh nặng trong lòng mà hào phóng với anh như thế, cả người Thiên Minh nóng ran, cuối xuống đáp lại nụ hôn vụng về của cô, Nhã Lam chỉ là thực tập sinh trong chuyện tình cảm nhưng Thiên Minh thì đã già rồi, nên kiểu gì cũng phải thành thục hơn cô.
Thiên Minh từ tốn dẫn dắt Nhã Lam, anh dùng lưỡi điêu luyện luồn lách khắp mọi nơi trong khoang miệng Nhã Lam, quấn quýt dây dưa, mật ngọt làm anh không kìm chế được cảm xúc, bàn tay đang yên vị trên hông bắt đầu chuyển vị trí chui lên trên kéo nhẹ dây kéo xuống, vuốt ve tấm lưng trần của cô, anh cởi giây áo ngực ra, nhưng mọi chuyện không hề suôn sẻ như anh nghĩ.
Nhã Lam vì xấu hổ nên luôn nhắm mắt trong lúc hôn anh, cho đến khi phát hiện có gì đó không đúng, cô bỗng dưng cảm thấy phía sau có cảm giác mát mẻ, Nhã Lam mở mắt, đột ngột đẩy anh ra sau đó nhìn xuống người mình, dây váy đã tuột xuống khỏi vai, lấp ló bầu ngực vừa vặn, cô có chút sợ hãi lùi ra phía sau, tay ôm trước ngực giữ lấy váy không bị tụt sâu hơn.
"Anh làm gì vậy...em...em vẫn chưa sẵn sàng."
Thiên Minh bị đẩy ra có chút mất mát nhưng nhận ra mình đã quá vội vàng, thời gian họ quen nhau chưa đủ lâu để một cô gái như Nhã Lam chấp nhận thân mật với anh.
Lấy lại bình tĩnh, kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xoay-tinh-yeu/2637468/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.