Sau khi đám cưới, Nhã Lam bắt đầu cuộc sống làm dâu, còn Thiên Minh tiếp tục hằng ngày đến công ty xử lý công việc, chiều đúng giờ sẽ về nhà với vợ.
Thiên Minh lo sợ Nhã Lam sẽ chịu ủy khuất khi sống chung với mẹ chồng, muốn hai vợ chồng dọn ra riêng ở căn nhà anh mới mua trên Sài Gòn nhưng Nhã Lam không đồng ý, vì cha mẹ chồng chỉ có anh là con một, cô muốn thay anh phụng dưỡng họ. Mặc dù ông Khiêm vô cùng hài lòng cô con dâu này nhưng bà Thanh thì khác. Vốn đã mặc định Thúy Liễu là một cô gái thành thị hư hỏng tham lam nhưng khi ở chung vài ngày, phát hiện cô gái này không chỉ ra vẻ ngoan hiền lễ phép mà còn rất biết cách chiều lòng mọi người, bà Thanh thầm nghĩ trong lòng:" Không ngờ lại còn có khiếu diễn kịch giỏi như thế? Bây giờ có ba chồng chống lưng nhưng tôi không tin không khiến cô lòi đuôi hồ ly ra."
Sáng sớm bà Thanh thức dậy đi xuống lầu không thấy Nhã Lam, liền hỏi người giúp việc.
"Mợ Liễu vẫn chưa dậy sao? Đúng là quen thói tiểu thư rồi. Trưa trờ trưa trật rồi mà không thấy tăm hơi đâu hết. Chờ tôi lên tới phòng thỉnh dậy hay sao đây?"
Người giúp việc đang quét nhà thì dừng lại, lắc đầu chỉ về phía bếp.
"Dạ mợ Liễu dậy từ sớm rồi, đang nấu đồ ăn sáng ở dưới bếp, nhưng không cho tụi con phụ."
"Xì, còn bày đặt ra vẻ nữa. Tụi bây để cho nó quậy một hồi không có bữa sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xoay-tinh-yeu/2637456/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.