Mọi người ăn xong bữa sáng, ai cũng tắm tắc khen ngon. Thiên Minh đã ăn đồ ăn của cô nấu rất nhiều lần nên không ngạc nhiên lắm. Nhưng ông Khiêm thì khác, ông không nghĩ con dâu lại có tài nấu ăn tuyệt như thế, không thua gì phở mua ở nhà hàng lớn.
Lúc trước quyết tâm muốn Thiên Minh cưới Thúy Liễu thật ra bản thân ông cũng không dám mong chờ gì nhiều ở cô con dâu này, chẳng qua là muốn giữ lời hứa với người bạn quá cố.
Nhưng lần đầu tiên Thiên Minh đưa Thúy Liễu về nhà, ông vừa gặp đã có thiện cảm ngay, sống ở thành phố lớn nhưng lại không đua đòi xe xua, ngược lại rất mộc mạc rất giản dị, tính tình lại nhu thuận hiền lành, biết kính trên nhường dưới, đúng là mẫu người của gia đình.
Ông Khiêm thầm cảm ơn trời vì Thúy Liễu không bị lây nhiễm tính cách của bà Kim.
Dọn dẹp rửa chén đã có người giúp việc làm nên ăn xong thì Nhã Lam xin phép lên phòng tắm rửa, từ sáng quanh quẩn trong bếp nên người cô hơi dơ. Ông Khiêm nháy mắt ra hiệu cho con trai, Thiên Minh mỉm cười đi theo sau lên phòng.
Có đôi lúc anh thấy ba mình cũng thật đáng yêu.
Bọn trẻ đi rồi, ông Khiêm thở dài nghĩ tới bà vợ của mình. Bà vốn không thích bà Kim nên ghét lây qua con dâu. Phải tìm thời gian thích hợp để cho mẹ chồng nàng dâu xây dựng tình cảm mới được.
Nhã Lam lên phòng thì liền đi tắm rửa những khi tắm xong thì mới phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xoay-tinh-yeu/2637455/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.