Hạo Thần chăm chú nhìn cô, Thiên Di thấy vậy thì khẽ chột dạ nhưng cô vẫn cố tỏ ra rằng mình ổn.
- “Nếu anh đang vội thì cứ đi đi, tôi tự đi mua cũng được”
- “Em cứ ngồi đó đi. Tôi đi mua rồi quay lại ngay”
Hạo Thần bước ra khỏi phòng thì nhận được điện thoại, trong điện thoại là giọng nói tức giận của Lãnh Ngạo.
- “Chết tiệt, Kiều Niên trốn thoát rồi. Cậu lên đây mau đi”
- “Cậu đợi tôi một lát”
Hạo Thần sai người đi mua cho Thiên Di một ít cháo và trái cây, rồi dặn dò trông chừng cô cẩn thận, còn anh thì lên thẳng tầng 7. Lãnh Ngạo lúc này đang tức giận đá vào tường, còn những người canh gác ở tầng này thì đang cúi mặt nghe anh mắng.
- “Chuyện này là sao?”
- “Tôi cũng không biết. Tôi vừa mới đến thì thấy tất cả bọn họ đều bất tỉnh, còn Kiều Niên thì đã biến mất”
- “Kiều Niên đang bị thương ở vai. Cho dù có chạy trốn thì cũng không thể nào hạ gục hết được người của chúng ta. Nói đi, chuyện này các cậu giải thích thế nào?”
Một người trong số những người áo đen lên tiếng:
- “Chúng tôi đang đứng canh gác thì bỗng nhiên mất điện, nhưng kì lạ là máy lạnh trong phòng vẫn mở nên tôi liền gọi cho bên bệnh viện, yêu cầu họ mở điện lại ngay. Vì quá tối nên bọn tôi không thấy được gì cả, chỉ nghe thấy tiếng bước chân của nhau trong không khí, vài giây sau thì nghe thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-hoa-hong-phu-nhan-doc-ac-tong-tai-nguy-hiem/2633222/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.