"Tha cho ta…"
Ứng Phi Hồng ngã xuống đất cầu xin, nhưng chưa kịp nói hết câu.
Cố Tuyết Nê lại giương cung, b.ắ.n xuyên qua cổ họng hắn ta.
Trong mắt nàng ta lóe lên ánh sáng không thể bỏ qua:
"Tên cặn bã, đáng đời phải thối rữa trong đất."
Chủ soái đã chết, những tên lính còn lại đều đầu hàng.
Nam chính của thế giới này đã chết, tiếp theo mỗi người chúng ta đều là nam chính.
Mọi thứ đã kết thúc, lại nghênh đón một khởi đầu mới.
Chúng ta nhìn nhau, niềm vui trong mắt dần lan tỏa.
Mạc Thượng Trần bình định phản loạn có công, phụ hoàng nhân cơ hội ban cho chàng một tấm "Kim bài miễn tử".
Không đến nửa ngày, chàng đã dùng đến nó.
Các ám vệ Đông Xưởng, truyền bá sự thật về thân phận hoàn hảo của Mạc Thượng Trần khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Trong khoảng thời gian này, chàng luôn ở bên cạnh ta đi chơi khắp nơi.
Ta há miệng cắn miếng bánh trôi nhân đậu xanh mà chàng đưa cho:
“Chàng nói chàng suốt ngày dính lấy ta như vậy, công việc ở Đông Xưởng không sao chứ?"
Mạc Thượng Trần nhân cơ hội lại đút thêm một cái:
"Mấy thứ đó, ám vệ tự xử lý được."
Nói xong, chàng chuyển chủ đề:
"Bánh trôi này có ngon không?"
Ta gật đầu: "Ngon nha, ngọt mà không ngấy, chàng có muốn thử không?"
Mắt Mạc Thượng Trần hơi nheo lại, cười: "Được."
Sau đó, chàng bế ta lên đặt trên chân mình.
Cảm nhận được hơi ấm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-van-thu/3735671/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.