Trước khi đi, Ứng Phi Hồng còn mạnh miệng:
"Các ngươi cứ chờ đó, ta nhất định sẽ quay lại!"
Bình luận cùng ta mắng chửi:
[Má nó, tác giả não tàn ưu ái nam chính quá đáng rồi!]
[Thôi bỏ đi, hắn ta cũng chỉ có thể được cứu một lần này thôi.]
[Hào quang nam chính chó má gì, còn không phải là hút m.á.u của mấy nữ phụ, nếu không có các cô ấy, Ứng Phi Hồng căn bản chỉ là tên đàn ông hèn hạ, tự tin thái quá, chó thấy cũng phải đá cho hai phát!]
Nhưng may mắn là, cũng không hẳn là tin xấu hoàn toàn.
Cùng với việc các nhân vật phụ dần dần thức tỉnh, vận khí nam chính của Ứng Phi Hồng cũng đang dần suy yếu, cái gọi là tác giả vừa rồi cũng không thể ra tay cứu hắn ta lần thứ hai nữa.
Lần sau, hắn ta c.h.ế.t chắc.
Bây giờ cần phải xử lý, chỉ còn lại Cố Tuyết Nê.
Nàng ta cứ ngồi đó khóc lóc thảm thiết, làm ta nhức cả tai.
Ta lấy ra một chiếc khăn tay đưa cho nàng ta.
"Lau nước mắt đi, khóc lóc vì một người nam nhân không quan tâm đến ngươi, không đáng đâu."
Cố Tuyết Nê trừng mắt nhìn ta: "Ngươi nói bậy! Hắn ta rõ ràng đã nói yêu ta nhất!"
Lần này, bình luận vậy mà có âm thanh: [A ha ha ~ Tự lừa dối bản thân thôi ~]
Ta xoa đầu nàng ta:
"Nhưng mà, nếu hắn ta thật sự yêu ngươi, tại sao lại cố gắng đổ hết tội lỗi lên đầu ngươi, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-van-thu/3735670/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.