Mặt ta đỏ bừng: "Phụ hoàng! Phụ hoàng nghĩ nhiều rồi!"
Trong lúc xấu hổ, ta lại có chút kinh ngạc.
Thân phận thái giám của Mạc Thượng Trần, vậy mà là giả sao?
Phụ hoàng cũng không xoắn xuýt nữa, chỉ ghé sát tai ta nói nhỏ:
"Thôi được rồi! Con thích là được, cùng lắm sau này chúng ta lén lút tìm nam sủng sau lưng hắn."
Sau đó quay sang, bàn bạc ngày cưới với Mạc Thượng Trần.
Vì vậy, nửa ngày sau, cáo thị được dán khắp các đường phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành:
[Công chúa Bình Lạc Kỳ Vân Thư, ba tháng sau sẽ thành hôn với Đông Xưởng đốc chủ Mạc Thượng Trần, xin thông báo cho toàn thiên hạ.]
Tin tức vừa ra, cả kinh thành đều xôn xao.
4
Ta và Mạc Thượng Trần đi cùng nhau, chàng luôn giữ khoảng cách vài bước với ta.
Ta đi một bước, chàng đi một bước.
Ta đi hai bước, chàng đi hai bước.
Cả đường không nói gì, lúc này đã đi đến cửa phủ Công chúa, ta không nhịn được nữa.
"Mạc Thượng Trần, chàng có phải không muốn thành hôn với ta không?"
Chàng cúi đầu, ánh mắt cụp xuống khiến ta không nhìn rõ vẻ mặt.
Giọng hắn trầm trầm: "Không, ta đồng ý."
Ta nhướn mày, xoay người định bỏ đi:
"Không đồng ý? Vậy được rồi! Ta không thích ép người khác, ta sẽ đi tìm phụ hoàng hủy bỏ hôn ước của chúng ta."
Ngay sau đó, cổ tay ta bị nắm chặt.
Bình luận sôi nổi: [Bổ sung thuốc bổ sung thuốc bổ sung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-van-thu/3735664/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.