Nửa đêm Sở Diên lại giật mình tỉnh dậy, có lẽ vì chưa thể an ổn ngủ sâu một giấc, mới khiến y gặp phải ác mộng.
Vội mở mắt ra, trên trán đã lấm tấm mồ hôi, Sở Diên xoa nhẹ đầu, lim dim nhìn Lý Thiên Thành.
Đang dự định chạm vào hắn, Lý Thiên Thành đã phản ứng trước y, hắn yêu chiều vuốt ve tấm lưng gầy của y ôn nhu nói: "Diên Diên ngủ đi, có gì cứ gọi thì cứ gọi, chỉ cần ngươi gọi, ta lúc nào cũng sẽ tỉnh giấc, ôm ngươi vào lòng!"
Nghe được câu nói này của hắn đã thành công khiến y nhẹ lòng hơn, Sở Diên thì thào nói: "Được."
Sau đó từ từ khép hờ mắt, tìm lại cảm giác buồn ngủ kia.
Nhận thấy người trong lòng đã chịu yên giấc nồng, hắn mới thở phào một cái thật nhẹ.
Lần nào cũng chẳng nhịn được khiến y đau, thành ra hiện tại ngay cả ngủ cũng chẳng được yên.
Lý Thiên Thành đỡ y nằm ngay ngắn lại, tạo một cảm giác thoải mái nhất có thể, tỉ mỉ đắp chăn, không để lộ một khe hở.
Sau khi đã quấn chặt y thành một cái kén nhỏ, mới an tâm nằm cạnh y.
Ngắm nhìn nhan sắc nhu hòa của y trong mộng đẹp, lòng cũng nhẹ nhàng không ít.
Hắn khẽ chạm nhẹ lên đầu vai, xoa xoa, bóp bóp một lát. Duỗi nhẹ khớp tay đã ửng đỏ của y, xoa nhẹ hơn một chút để máu có thể lưu thông.
Lý Thiên Thành nâng niu từng động tác, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn.
Xoa bàn tay đỏ ửng, lại đau lòng không thôi: "Ta sai rồi, sau lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566633/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.