Một tháng sau.
Kể từ ngày mà Lý Thiên Thành vô tình phát hiện vò rượu mà Sở Diên giấu kín trong phòng, trái tim hắn lại một lần nữa gợn sóng.
Bắt từ giây phút đó, hắn luôn trộm ở một góc khuất nào đó mà nhìn Sở Diên.
Bởi vì hắn đã rõ, hắn không thể nào thiếu y được, không có Sở Diên hắn ngủ không yên, không có y cả ngày hắn không còn tí sức sống.
Hắn nhất định phải nhìn thấy y, cho dù chỉ là trộm nhìn ở phía sau mà thôi.
Ở một khoảng cách tuy không quá gần, nhưng cũng không quá xa, vỏn vẹn cách nhau bởi một cánh cửa, cũng đủ làm trái tim xao xuyến.
Trong vô thức một thanh âm rầm lớn vang lên.
Lý Thiên Thanh khựng lại không kịp nhúc nhích, hắn chớp mắt nhìn đống đổ nát dưới chân, không ngờ trong lúc vô tình lại động phải chậu hoa bên cạnh, khiến nó rơi xuống vỡ toang như thế này!
"Chết tiệt..." Lý Thiên Thành nhíu mày mắng một câu.1
Lúc sau bên trong đã vang lên âm thanh mở cửa, lúc này Tiểu Tình Như lập tức bước ra, xem thử có phải mèo hoang lại đến hay không!
Trong vô thức ánh mắt nàng đã va phải khuôn mặt lạnh lùng năm đó, tận mắt nhìn kẻ tàn ác năm xưa đã khiến chủ tử nàng chết trong cô độc.
Bây giờ lại gặp được hắn ngay tại đây, có phải là ông trời đang muốn nàng trả thù không?
"Không được lên tiếng!" Lý Thiên Thành lập tức ra hiệu không cho Tiểu Tình Nhi lên tiếng.
Hắn liếc nhìn bên trong, phát hiện Sở Diên không đến, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566613/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.