Lý Thiên Thành mạnh bạo tát y một bạt, khuôn mặt giận dữ quát lớn: "Dẫu biết bản thân là phi tần của trẫm, vậy mà nhân lúc trẫm không có ở đây lại muốn làm trò đê hèn?"
Hắn vừa nói vừa nghiến răng, tức giận túm lấy cổ áo Sở Diên, hất mạnh y xuống đất.
Một tiếng phịch lớn, Sở Diên như không còn sức lực, hai mắt đờ đẫn dần mất ý thức.
Sở Diên còn chưa kịp giải thích, vừa quay trở về đã bị hắn mạnh bạo hành hạ, y cái gì cũng chưa kịp nói, y chuyện gì cũng chưa kịp làm.
Sở Diên đau đớn chống tay xuống đất, mày chau lại, mí mắt nặng trĩu cố gắng nhìn hắn.
"Không... có, ta chưa từng... phản bội người..." Sở Diên thở dốc, hì hục nói.
Nơi lục phủ ngũ tạng như bị dập nát, không thể nào hô hấp nổi. Tầm mắt cũng đã mờ nhạt, giờ phút này y rất muốn biến thành một con chim nhỏ, chắp cánh thoát khỏi lòng giam này.
Hắn đối xử với y như vậy, đem y vùi dập như thế, bản tính của hắn, trước giờ đều chẳng thay đổi.
"Sở Diên, ngươi trách trẫm sao? Ngươi trách trẫm không đủ thỏa mãn ngươi sao? Cho nên mới ngang nhiên rời khỏi?" Hắn bóp mạnh cằm y, nâng khuôn mặt y hướng về phía hắn đối xứng.
Nhìn nhan sắc xinh đẹp, đường nét thanh tú, hắn lại càng tức giận, y vậy mà dám đem khuôn mặt câu dẫn này, ngang nhiên đi khắp nơi trong cung, còn chẳng phải muốn tìm nam nhân sao?
Rõ ràng biết dung mạo khác thường, nhưng cứ muốn đứng trước mặt những tên khác, là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566598/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.