Lý Thiên Thành hiện tại vô cùng sảng khoái, hắn nghiêng đầu nhìn diễn cảnh trước mắt, cảnh tượng xô xát từ hai phía, cơ hồ nhìn thấy máu thịt hỗn tạp với nhau. Một cảnh tượng mà hắn đã trông chờ từ nãy đến giờ, chỉ mong có thể nhìn thấy một cách trọn vẹn, từ từ chiêm ngưỡng.
Đám thảo dân ngông cuồng, giờ đây như một con thú bị chạm phải đuôi, không ngừng cấu xé, vùng vẫy, đánh nhau một cách tàn nhẫn, để chiếm ưu thế. Bọn chúng còn hơn đám phản loạn, tay mang theo lưỡi rìu, hướng về phía kỵ binh không ngừng bổ nhào.1
Bọn chúng chứ tưởng rằng, sự phẫn nộ đó sẽ giúp bọn chúng chiếm ưu thế, nhưng đã quên rằng, Lý Thiên Thành còn có hơn ba vạn cấm vệ quân ở đây!
Nhìn những con người tàn tạ đến thê thảm, được hắn ban cho một chút khen ngợi, lại tưởng rằng mình là nhân tài, cao quý, một một, hai hai muốn đấu với hắn.
Lý Thiên Thành chỉ biết cười gượng, hắn mang trong tay quyền lợi muốn chém, muốn giết, ai có thể làm gì được hắn? Một lũ ngu ngốc xuất hiện ở đây chỉ làm bẩn thành của hắn.
Nhìn một chút, Lý Thiên Thành đã lên tiếng: "Các ngươi là lũ ô nhục, chớ làm bẩn thành trì của trẫm!"
Men theo bên dưới là những lời oán than, nguyền rủa hắn.
"Lý Thiên Thành ngươi là súc sinh, trả mẫu thân lại cho ta!"
"Lý Thiên Thành ngươi chết đi, sau này ngươi tuyệt đối chẳng thể có cốt nhục, kẻ mang dòng máu thú tính như ngươi, cho dù có cốt nhục thân sinh cũng giống như ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/262753/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.