“Rất xin lỗi Amy, hôm nay tôi không lái xe.” Tông Chính Khiêm thuận miệng trả lời.
Anh vẫn nhíu mày nhìn Hoài Tước với cái đầu bù xù như tổ chim của cô một lúc lâu, cuối cùng thở dài thoải hiệp nói: “Cô đi với tôi về nhà, tôi sẽ mượn một căn phòng tạm thời cho cô ở.”
Amy vừa nghe thấy đối tượng cô ta cần quyến rũ muốn dẫn một cô gái khác về nhà ở, thì cô ta lập tức cảnh giác, suy nghĩ trong thay đổi, cô ta đề nghị:
“Để tôi lái xe, nếu A Khiêm không có xe, tôi đưa anh về nhà nhé.”
“Vậy phiền cô nhé.” Tông Chính Khiêm cũng không khách sáo, kéo tay Hoài Tước xuống lầu rồi ngồi vào trong xe của Amy, còn mang theo một đĩa DVD mà theo lời Thái Hiểu Dương nói “món đồ chơi rất lợi hại”.
Đêm nay ở đài không có thời gian, nên anh định mang về nhà xem.
Dọc đường đi, Amy ríu rít dò hỏi chuyện Tông Chính Kêm gặp ở tàu điện ngầm, lúc hô lúc hét lên sợ hãi, khiến anh nhắc nhở cô ta rất nhiều lần là phải tập chung lái xe, nếu không tập chung được thì để anh lái.
Cuối cùng xe cũng tới gara, Tông Chính Khiêm cảm ơn Amy, rồi đánh thức Hoài Tước đang ngủ gà ngủ gật ở ghế sau xuống xe, sau đó dẫn cô đến nhà anh.
Hoài Tước ngơ ngác nhìn căn phòng trước mắt, bài trí trong phòng không cẩu thả chút nào, sáng sủa sạch sẽ, sạch đến mức giống nhà mẫu.
Bàn trà và bình hoa nhỏ được cắm loại hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609090/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.