Tông Chính Khiêm tức giận đến muốn đánh người, trong nhà có người thế thế mà cô ở bên cạnh lại bảo là khát nước.
Cô tê liệt, lạnh lùng, không có tình cảm thì cũng thôi đi, đằng này chỉ khó chịu lo ăn lo uống.
Anh mở tủ lạnh ra lấy một lon nước có gas nhét vào tay cô, rồi cố hết sức lôi từ tủ bếp ra một hộp chocolate ném lên bàn trà.
"Cô ngồi ở đây ăn đi, không cho phép đi lung tung đấy, cũng đừng nói chuyện với tôi."
"Ồ."
Hoài Tước vẫn là thành thật, có lẽ bởi vì có đồ ăn và nước uống rồi nên cô chỉ ngoan ngoãn ngồi yên ở đó, không nhúc nhích.
Tông Chính Khiêm không bị ai quấy rầy nữa, anh ngồi xuống cân nhắc xem có nên lập tức báo cảnh sát hay không, tình tiết tuy rằng kỳ quái nhưng bảo vệ giám sát hẳn là có thể chứng minh suy đoán của anh.
Ít nhất người rời đi cũng mặc quần áo của Amy, nhưng còn cái đầu người thì giải thích như thế nào đây?
Cảnh sát sẽ không bao giờ tin rằng có thứ gì đó từ trong TV bay ra ngoài đâu.
Hơn nữa Hoài Tước và anh đều là người tình nghi, bọn họ sẽ nghi ngờ thân phận của Hoài Tước, nếu họ tra ra được cái gì liệu họ có bắt giữ cô không?
Nhưng nếu không báo cảnh sát thì cái đầu người đó xử lý thế quái nào đây?
Huống chi quái vật kia chiếm dụng thân thể Amy lang thang bên ngoài, nói không chừng còn có thể giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609076/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.