"Tôi hỏi cô hiện tại bao nhiêu tuổi? Bao nhiêu tuổi hả?"
"Chắc là mười bảy á." Hoài Tước bị anh nạt, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nghiêm túc trả lời câu hỏi của anh.
"Mười bảy vẫn còn là trẻ vị thành niên, sau này không được phép xem loại phim này nữa. Lần sau mà xem nữa đừng trách tôi không khách khí đấy."
Hoài Tước trợn tròn mắt, cô không hiểu, anh ngay cả quái vật biến dị trong tàu điện ngầm còn không thể đánh bại, lại có thể không khách sáo với cô kiểu gì?
Cô nghi ngờ hỏi: "Anh định giết tôi hả?"
"Giết người là phạm pháp, tôi nhắc lại với cô một lần nữa! Tôi sẽ không giết người, cũng sẽ không để cho cô giết người. Trẻ nhỏ làm chuyện xấu, bình thường sẽ bị người lớn tét mông. Cô có thể lựa chọn, hoặc là bị tôi đuổi ra ngoài, hoặc là bị tôi đánh đòn, hoặc là ngoan ngoãn nghe lời cho tôi."
"Ồ, vậy thì tôi sẽ cố gắng nghe lời."
Không ngờ, Hoài Tước lại tiếp nhận lời uy hiếp của anh mà không có chút phản kháng nào.
Cô còn khẽ nhíu mày sờ mông, giống như lo lắng bản thân sẽ bị đánh vậy, khiến cho Tông Chính Khiêm cười thầm.
Anh nghĩ thầm, dù sao cô cũng còn là con nít, nếu như anh dạy dỗ thật tốt, cô cũng sẽ không lạm dụng dị năng của mình để là chuyện ác, biết đâu còn có thể giúp đỡ người khác giống như lúc ở tàu điện ngầm vậy.
Tông Chính Khiêm nhìn chằm chằm Hoài Tước do dự trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609075/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.