Sau khi ăn tối, Lâm Ngạo Thiên đưa Hạ Lan Du về. Chiếc Maybach 62S Zeppelin dừng trước cổng biệt thự Hạ gia.
" Em mau vào nhà đi"
Lâm Ngạo Thiên thờ ơ cất giọng.
" Ngạo Thiên. 5 năm không gặp mà anh muốn đuổi em về sớm thế cơ à."
" Em nghĩ nhiều rồi. em đi 5 năm như vậy chắc hai bác cũng mong em lắm. em vào với họ đi."
"Ba mẹ mong em. Vậy còn anh có mong em không?"
Từ í của Hạ Lan Du nghe ra được chút buồn và tủi thân. Thấy anh không trả lời, cô ả tiếp tục nói.
" Ngạo Thiên, anh cũng biết là..."
Không để cô ta nói thêm, anh ngắt lời luôn.
" Em vào nhà đi. Muộn rồi. và nữa em đừng bao giờ có ý định nhắc lại chuyện cách đây 5 năm e từng nói, nếu như em còn muốn làm em gái của anh. Hơn nữa, anh cũng đã có người anh thích rồi."
" Nhưng em..."
" Đừng để anh nhắc lại lần 2. Về đi"
Trước thái độ đuổi người thẳng thừng của anh, cô ả đành bặm môi, mở cửa xe đi một mà mạch vào nhà. Cô ta vừa xuống xe, Lâm Ngạo Thiên đã khởi động xe chạy một mạch.
Vào đến nhà cô ta một mạch bỏ qua ánh mắt của cả nhà đang nhìn mình. Cất lời chào qua loa bà mẹ, đúng như tính khí đại tiểu thư trước đây của cô ta. Đi thẳng về phía căn phòng của mình trước đây, khoá trái cửa, cô ta trút hết mọi bực dọc vào đồ đạc trong phòng. người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-dinh-menh-tinh-yeu-anh-va-em/3067507/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.