Edit: Tĩnh Nguyệt
“Lão gia......” Tiểu Bính Tử sợ hãi kêu lên một tiếng. Hắn thật sự đoán không ra tâm tình của lão gia giờ phút này, chiếu theo phẩm tính thì nghe xong hắn giảng, lẽ ra lão gia phải nghểnh mặt lên, lỗ mũi nở to như một con công làm dáng mới đúng chứ. Vì sao lại phản ứng như vậy?
“Không bình thường......”
“Lão gia nói cái gì?”
Nam nhân thú nam nhân đương nhiên không bình thường, huống chi là thú đến bảy người, nguyên lai đều là kết quả do hắn lạm dụng uy quyền bắt người khác phải khuất phục.
“Ta...... Chúng ta có thể có con?” Tần lão gia đột nhiên toát ra một câu hỏi cực kì ba chấm.
“A?!” Tiểu Bính Tử làm như thấy rắn rết, liền nhanh nhanh lui về phía sau, xem ra Vong Tâm Đan không chỉ làm người ta quên mất chuyện cũ, còn có thể đem đầu óc biến thành ngu muội. Nam nhân cùng nam nhân như thế lại nào có thể sinh con?!
Tần Chính thấy hắn hiểu lầm, mới sửa lời nói, “Ta...... Ta có con hay chưa?”
Tiểu Bính Tử châm biếm, “Ngài dám có sao?”
“Còn bọn họ..... Bọn họ thì sao?”
Tiểu Bính Tử giận dữ, “Ngài dám hoài nghi lòng trung thành của thất vị chủ tử?!”
Tần Chính không khỏi nắm tay thành đấm, nói hắn vạn ác không tha là còn chưa đủ, quả thực là thương thiên hại lí, đáng bị quăng xuống mười tám tầng địa ngục! Người ta nam nhi cần phải nối dõi tông đường, hắn cư nhiên bắt buộc nam nhi bọn họ trở thành thiếp của hắn!
“Ngươi kêu là Tiểu Bính Tử phải không?.” Tần Chính chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-thuy-phien-ngoai-tam-the-tu-thiep/1320019/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.