Ta từ từ mở mắt, thứ ánh sáng ít ỏi len lỏi vào hốc mắt khiến ta đôi phần khó chịu. Ta còn chưa kịp phản ứng đã có một cung nữ lạ mặt bước vào và hành lễ: "Bệ hạ, người tỉnh rồi! Người ngủ liên mien ba ngày ba đêm rồi đấy ạ, để tiểu nữ hầu hạ người." Nhớ lại những chuyện được tường tận nghe từ mẫu hậu trước đó, ta không kiềm nổi kích động leo xuống giường, trong lòng ta chỉ có một mong muốn duy nhất là gặp tổ mẫu. Bước chân đau nhức chạm xuống nền cũng không cản nổi ta, tiểu cung nữ thấy vậy liền chạy tới can ngăn: "Bệ hạ, bệ hạ, người đừng hoạt động nhiều, người cần nghỉ ngơi." Ta lay người: "Bỏ ta ra, ta phải tới gặp tổ mẫu, không phải là ta hoàng đế sao, sao các người dám hỗn xược với trẫm." Tiểu cung nữ ấy vội vàng quỳ xuống dập đầu liên tục: "Người không được ra khỏi khuê phòng cho đến khi hôn sự xong xuôi, thái hậu đã căn dặn như vậy, xin người đừng làm khó chúng nô tì." Hai ba cung nữ còn lại cũng dập đầu trước mặt ta.
Nghe tới hai từ "Hôn sự" ta sững người: "Thành thân? A Cảnh, huynh có biết những chuyện này không?" ta thầm nghĩ. Bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai ta: "A Kim, muội tỉnh rồi?" Nói xong huynh ấy tiến tới gần đỡ ta lại gần giường, ân cần xoa đầu ta: "Muội hôn mê mấy ngày liên tiếp làm huynh lo chết mất!" Ta cầm tay A Cảnh mà kể hết mọi chuyện: "Huynh, huynh mau giúp ta, mau giúp ta rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-phanie/3353096/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.