Công việc tồn đọng vẫn còn đó, tình cảm đã được nảy mầm hay không thì chỉ có người trong cuộc mới biết được rõ nhất
Những phát hiện mới mẻ những kí ức phai phôi trong tâm trí cô, nhưng Lục Khương Hàn gọi cho cô mới biết bản thân dạo này đang lơ là công việc, quên mất bản thân đang phải làm gì
Một cuộc gọi cũng như tiếng nhắc nhở của Lục Khương Hàn cô mới tỉnh táo lại được
Nếu nói cô có tình cảm hay cảm xúc đặc biệt với Trần Dữ thì cũng có nhưng không nhiều
Bản thân cô cảm thấy yêu bản thân còn chưa đủ hà cớ gì phải yêu thêm một người khác, nói cô không có cảm xúc cũng được, nói cô vô tình cũng được nhưng có một điều hoàn toàn đúng là cô đã từng bị tổn thương
Lòng người lạnh giá không biết đâu mà lần, nó vừa là bài học để khắc cốt ghi tâm và nó cũng là niềm đau khổ
Cô không muốn điều tra anh là không phải nhưng Trần Dữ tuy bề ngoài không bày tỏ ra cái gì cả nhưng cô biết sâu bên trong anh cũng lạnh giá giống như cô
Một người nói thích mình nhưng chắc gì đã muốn ở bên mình?
Những suy nghĩ vồ vập lan tràn vào tâm trí cô như thủy triều khiến cô mệt mỏi không thôi
Cái tên Lục Khương Hàn chết tiệt mắc mớ gì trong mắt anh ta chỉ có tình yêu, nãy gọi cho cô còn đang vui vẻ đi ăn tối với nhau
Nghĩ hoài nghĩ mãi cũng không phải cách lên cô quyết định chuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571347/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.