Một đêm trông qua không thanh tịnh cho lắm
Mới sáng sớm cô nhìn người mình toàn vết muỗi đốt hẳn nào đêm qua cô ngủ lại cảm thấy rất khó chịu về mặt thể chất lẫn tinh thần
Cảnh sát Lục: [ cô dậy rồi à, tối qua cô ngủ có ngon không? ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh nhìn đôi mắt thâm quầng của tôi xem có ngủ ngon hay không ] 'bơ phờ'
Cảnh sát Lục: [ không nói chuyện này nữa, cô có biết đây là chỗ nào không? ]
Khương Ninh Ngọc: [ tôi mới đến đây làm sao mà rành đường được ]
Cảnh sát Lục: [ vậy bây giờ lại phải làm sao ] 'xoa xoa mi tâm'
Khương Ninh Ngọc: [ đợi chiếc xe nào đi qua rồi xin đi nhờ chứ sao ]
Cảnh sát Lục: [ vậy rốt cuộc chúng ta phải đợi bao lâu nữa ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh hỏi tôi sao tôi biết ]
Một chốc lại trôi qua. Nhìn con đường vắng tanh không một bóng người
Cảnh sát Lục: [ chúng ta phải ở đây bao lâu nữa vậy ]
Khương Ninh Ngọc lơ đi nhìn chiếc xe phía xa xa đang tiến gần về phía này
Khương Ninh Ngọc: [ anh dơ tay ra đi ]
Cảnh sát Lục dơ tay vẫy vẫy với chiếc xe phía trước
Khương Ninh Ngọc: [ sau khi tôi với anh lên được xe rồi anh đánh ngất tài xế đi ]
Cảnh sát Lục: [ hả tại sao? ] 'ngơ ngác'
Khương Ninh Ngọc: [ cứ làm theo những gì tôi nói đi ]
Cùng lúc đó chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571333/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.