Lam gia giờ mẹo thức dậy, giờ hợi nghỉ ngơi, Ngụy Vô Tiện trước kia cảm thấy giờ giấc sinh hoạt như vậy thật sự quá tra tấn người khác, sau này ở chung với Lam Vong Cơ một thời gian dài, dần dần cũng thích ứng, nhưng từ sau ngày được thông báo có tiểu bằng hữu đó, hắn lại dần dần cảm thấy có chút chịu không nổi, buổi tối còn đỡ, vốn là ngủ sớm, nhưng buổi sáng lại rất khó thức dậy, cho dù cố gắng mở mắt, đầu óc cũng mơ mơ màng màng, nửa ngày vẫn không tỉnh táo được.
Mắt thấy giờ giấc sinh hoạt thật vất vả mới được Lam Vong Cơ điều chỉnh tốt lại bắt đầu trở nên hỗn loạn, bản thân hắn ngẫm lại cũng cảm thấy tiếc, Lam Vong Cơ ngược lại thích nghi rất tốt một cách bất ngờ, một bộ dáng hoàn toàn để mặc cho hắn ngủ, nếu tỉnh dậy sớm còn có thể để cho hắn nằm thêm một lát.
Cũng không phải Lam Vong Cơ hy vọng hắn ngủ nhiều, trên thực tế ngủ quá nhiều cũng không tốt cho thân thể, mà là hôm đó ngất đi ở Tàng Thư Các, biết được là có thai, sau đó Ngụy Vô Tiện ngủ một giấc dậy trông rõ ràng có tinh thần hơn rất nhiều, sau này tuy cũng dễ mệt mỏi, nhưng không còn có kiểu mặt mày mệt mỏi không thể che giấu như lúc trước.
Quan sát thêm mấy ngày nữa, trong lòng Lam Vong Cơ dần dần hiểu được, đại khái là ngày hôm đó hắn không có mặt bị Lam Khải Nhân nhìn thấy, sau nhiều lần bị phạt bắt đầu xảy ra vấn đề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-yen-uyen-luong-thi/2598484/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.