Lại là một đêm ngon giấc.
Nguỵ Anh gần như là gấp không chờ nổi mà tiến vào giấc mộng, quả nhiên, ngay khi hồi thần, hắn vẫn là tỉnh lại trong lòng ngực người nọ. Giấc mộng này rất là có tính người nha. Nguỵ Anh thầm nói, được Lam Trạm ôm, thật thích á.
Bên này Lam Trạm lại im lặng cảm nhận xúc cảm nơi tay, vành tai ửng đỏ, mím môi, sắp sửa nhẹ nhàng thả Nguỵ Anh xuống. Nhưng Nguỵ Anh trở tay ôm lại, lẩm bẩm "Không xuống không xuống, ôm một chút nữa đi". Liền lặng lẽ ôm trở về.
Nguỵ Anh còn chưa kịp trêu chọc vài câu vì Lam Trạm miệng nói thôi nhưng thân thể lại thành thật, thì đã nghe thấy Nguỵ Anh lớn đang xúi giục Lam Trạm lớn uống rượu.
Nguỵ Anh:....
Lam Trạm chưa kịp nói câu "Ta không uống rượu", bên cạnh đã truyền đến chữ "Uống!" như chém đinh chặt sắt của Lam Trạm lớn.
Lam Trạm:....
Nguỵ Anh còn chưa nói gì, ở bên này Nguỵ Anh lớn đã tấm tắc nói: "Hàm Quang Quân, ngươi thật sự thay đổi rồi. Lúc trước chỉ uống một vò nhỏ trước mặt ngươi, ngươi đã hung dữ thấy ghê, muốn ném ta qua tường. Bây giờ người còn giấu Thiên Tử Tiếu trong phòng, lén uống".
Lam Trạm lớn chỉnh lại vạt áo, điềm đạm nói: "Thiên Tử Tiếu ta không đụng tới một vò nào".
Nguỵ Anh lớn nói: "Không uống vậy ngươi giấu làm gì, để dành cho ta hả. Được được, không đụng tới thì không đụng tới, tin ngươi không phải là được rồi sao. Ta không nhắc tới nữa, lại đây. Ta nhất dịnh phải xem, đệ tử Cô Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-tro-ve-thuo-ban-dau/479619/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.