Không nghĩ tới Lam Vong Cơ còn chưa quay lại, mở mắt ra lần nữa đã thấy ba thiếu niên.
Lam Tư Truy nhìn hắn, có chút gian nan nói: "Nếu là chóng mặt.... nghe nói cũng khá, khụ, khá nghiêm trọng đó".
Nguỵ Vô Tiện nháy nháy mắt, Lam Tư Truy bối rối nháy nháy mắt theo.
"Ồ, đúng rồi," Nguỵ Vô Tiện cười phá lên, "Hai đứa ngươi chưa biết".
Lam Cảnh Nghi mở to hai mắt: "Biết cái gì?"
Nguỵ Vô Tiện nói: "Ta á ----"
Hai đôi mắt nhìn chằm chằm hắn.
"Cùng với Hàm Quang Quân của các ngươi ----"
Hai thiếu niên đồng loạt gật đầu.
Ánh mắt Nguỵ Vô Tiện vừa ngước lên, nhìn thấy Lam Vân Hằng ở phía sau hai người, làm như cảm thấy cậu có chút buồn cười, ánh mắt hơi đảo một cái.
Nguỵ Vô Tiện dứt khoát nói: "Vân Hằng nói đi".
Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi nhất tề quay đầu lại, chăm chú nhìn Lam Vân Hằng mở miệng, lại ngậm miệng, rồi nhìn thấy ánh mắt chứa đựng ý cười của Nguỵ Vô Tiện, sau một lúc lâu mới nói: "Ta sắp... làm huynh trưởng."
Lam Tư Truy vội vàng nhìn Nguỵ Vô Tiện, cùng lúc đó Lam Cảnh Nghi hét toáng lên: "Nguỵ tiền bối! A ---!"
Lập tức hai bọn chúng vây quanh lấy Nguỵ Vô Tiện, lúc thì giống như có rất nhiều điều muốn nói, lúc lại giống như không nói nên lời. Lam Tư Truy sắp sửa 18 tuổi, đôi vai dần dần không còn vẻ gầy yếu của tuổi thiếu niên nữa, Lam Cảnh Nghi đứng bên cạnh, cũng đĩnh đạc đoan chính của chân truyền Lam gia, Nguỵ Vô Tiện bình thường vốn đã cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thuy-ky-van-doan/546493/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.