Nói xong, hắn để Giang Trừng lại một mình, trở vào lều, việc đầu tiên là nhóm một lò lửa, đốt trụi cả ngoại bào lẫn trung y. Trong lều hắn còn một rương quần áo, là Giang Yếm Ly lúc vừa đến đây, sợ hai bọn hắn một lòng lo chiến đấu, không chăm sóc cho bản thân, tự mình vào trong thành Lang Gia chọn và may. Quần áo sư tỷ may cho bọn hắn là chọn những nguyên liệu tốt nhất, ngay cả cái rương cũng làm bằng gỗ nặng trịch, Nguỵ Vô Tiện suốt ngày đào mộ, còn chưa dám mặc, đã để đó một thời gian rồi. Lúc này mở ra, một mùi đàn hương ập vào mặt, chắc là ép trong rương để thoát ẩm ngừa mọt.
Nguỵ Vô Tiện bỗng nhiên ngừng thở.
Mùi đàn hương kia vọt vào đầu hắn, lại được bao trùm bởi tầng tầng lớp lớp quần áo, bắt đầu vây kín lấy hắn, thế nhưng lại sinh ra một ảo giác được ôm chặt, không thể nào trốn được.
Mùi hương này là....
Giang Trừng ở bên ngoài lớn tiếng gọi tên hắn, sau đó một giọng nói rất dịu dàng kêu lên: "A Tiện, ta đến rồi".
Nguỵ Vô Tiện lập tức quên mất những suy nghĩ lan man kia ở trong đầu, vén mèn ra gặp Giang Yếm Ly.
Giang Yếm Ly ở hậu phương lo giúp việc bếp núc, ăn mặc rất đơn sơ, có lẽ cũng mệt mỏi gầy đi một chút, ngược lại nhìn thấy Nguỵ Vô Tiện mặc đồ mới, tươi cười sờ đầu hắn, rồi kéo vai áo hắn cho thẳng, nói: "Thật là cao lớn", nghe Giang Trừng khịt mũi một cái. Giang Yếm Ly mang tới hai phần canh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thuy-ky-van-doan/264790/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.