Mấy gia phó kia đem rương tới thì mở từng cái ra cho hắn xem, từ đầu đến cuối đều rất quy củ, thậm chí bọn họ còn chưa từng ngước đầu lên, giống như đang kiêng dè, không dám nhìn vị phu nhân này vậy. Mà Ngụy Vô Tiện vẫn còn hơi choáng váng, tâm trí vẫn chưa quay về thực tại, cũng chẳng muốn xã giao một chút nào, mọi chuyện đều giao cho Lam Cảnh Nghi đang ôm hai con thỏ ở cạnh. Lam Cảnh Nghi xoay người thả con thỏ chạy đi, cậu nở nụ cười gượng gạo rồi cảm ơn mấy vị gia phó kia, và chỉ đường cho bọn họ sang phòng trà để nghỉ ngơi.
Lúc những gia phó kia rời đi thì đã nghiêm túc hành lễ "Cáo từ phu nhân". Mười nam nhân lưng hùm vai gấu đồng thanh nói một câu khiến Ngụy Vô Tiện chấn động xém trượt chân té xuống đất. Cho đến khi đám người đó rời đi chỉ để lại khoảng sân yên tĩnh và năm cái rương lớn trên mặt đất thì hắn mới hoảng hồn hỏi "Đây là chuyện gì vậy?"
Giang Trừng nói vậy là có ý gì? Làm sao mà hắn biết ta và Lam Trạm đang nói dối? Thanh danh trong sạch là đang nói ai? Lại tìm đâu ra một vị phu nhân ở đây cơ chứ?. ngôn tình hoàn
Ngụy Vô Tiện hoang mang nhìn xuống cái rương, phát hiện bên trong đều là dược liệu quý giá, cũng có không ít loại hắn đang dùng. Hắn nhìn cái rương một hồi mới cảm thấy có gì đó không đúng lắm, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn phía Lam Cảnh Nghi đang đứng cạnh mình với vẻ mặt đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/994290/chuong-18-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.