Ngụy Vô Tiện ngơ ngác ôm lấy con thỏ đang giãy dụa, hắn im lặng nhìn Giang Trừng đang nổi giận đùng đùng cách đó không xa, hắn mở miệng nhưng không nói lời nào, trong đầu chỉ toàn là một mớ hỗn độn.
Hắn cũng đang suy nghĩ: Tại sao lại là ngươi?
Hôm nay Thanh Đàm hội tổ chức, nhưng cũng không liên quan gì đến hắn, hắn vẫn trải qua một ngày bình thường: Sáng sớm, Lam Vong Cơ rời giường từ sớm, hắn cũng dậy sớm rồi ngáp một cái, tựa vào đầu giường nhìn Tiên đốc đang chuẩn bị. Đối với những dịp quan trọng như Thanh Đàm hội thì phải ăn mặc chỉnh tề, phát quan mạt ngạch, ngọc bội trường kiếm, nội bào ngoại bào tầng tầng lớp lớp, phức tạp rườm rà. Sau khi Lam Vong Cơ ăn mặc chỉnh tề, một thân y phục chỉnh chu không vướng bụi trần lại lộ ra một tia y nghiêm giữa hàng chân mày. Ngụy Vô Tiện không chớp mắt nhìn chăm chú một hồi lâu, suy nghĩ: Mới sáng sớm đã thấy cảnh đẹp ý vui vậy rồi, đúng là không tệ, hôm nay nhất định sẽ là một ngày thuận lợi tốt lành.
Suy nghĩ này đã được kiểm chứng ngay khi Lam Vong Cơ bước ra cửa. Lam Vong Cơ nói, ba ngày này sẽ bận bịu, y sợ hắn ở một mình nhàm chán nên sẽ cho Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi thường xuyên tới đây. Bởi vì hai người có thành tích tốt trong cuộc săn bắn cho nên sẽ không phân công nhiều việc trong Thanh Đàm hội lần này, như vậy thì có thể cùng hắn ở Tĩnh thất để giết thời gian. Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/994289/chuong-18-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.