Không lâu sau, cuộc săn bắn được tổ chức ở Dương Sơn, một vùng ngoại ô ở Tây Bắc Cô Tô, nó được diễn ra trong vòng ba ngày. Đây là một sự kiện lớn của Huyền môn, ngoài thành Cô Tô ngựa xe rộn ràng, dù là những tu sĩ phân tán ở các môn phái thì vẫn cần được tiếp đón đầy đủ. Cho nên đa số đệ tử nội môn của Vân Thâm Bất Tri Xứ đã sớm ra ngoài, lo liệu các công việc khác nhau cho đại hội săn bắn.
Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi cũng trong số đó, họ xuống núi trước hai ngày. Hai người tạm biệt Ngụy Vô Tiện rồi thu dọn hành lý cùng đồng bạn xuống núi, nhưng không ngờ lúc đi qua Lan thất thì gặp Lam Vong Cơ và bị y cản lại.
Lam Vong Cơ cũng mới từ dưới núi về, nhìn hướng đi có lẽ là quay về Tĩnh thất. Lý do ngăn bọn họ lại chính là để thực hiện lời hứa lúc trước với Ngụy Vô Tiện, và hỏi thăm tình hình của hai người họ. Nhưng mà thời gian có hạn nên y đành đi thẳng vào vấn đề, nhắc đến những nỗi lo lắng của Ngụy Vô Tiện, sau đó mới nói "Lượng sức mình, không lo được, mất. Nếu không sẽ đảo lộn mọi thứ, không tốt"
Vốn chỉ khuyên bọn họ không cần quá áp lực, nhưng vì quá khẩn trương nên hai người họ lại hiểu thành: Vốn dĩ chỉ lo lắng cho thân thể Ngụy tiền bối nhưng không ngờ lại khiến đối phương hao tâm tổn trí vì hai người họ, thật không tốt. Thế nên hai người họ mặt xanh mặt đỏ, lộ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/994271/chuong-15-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.