Giờ phút này đang ngồi ở Tĩnh Thất, Lam Hi Thần lại không kìm lòng được mà hồi tưởng lại mấy tháng trước, những lá thư chồng chất trước cửa nơi hắn bế quan. Bế quan ở bên trong, hắn điều hòa khí tức, ít thì mười ngày nửa tháng, nhiều thì bốn năm tháng không bước ra ngoài, đơn nhiên cũng không biết một năm trước Lam Vong Cơ sai hạc trắng đưa thư tới, chất thành đống ở ngoài cửa. Cho đến khi giấy tràn đầy, rơi vào khe cửa hắn mới phát giác.
Hắn do dự, nhắm rồi lại mở mắt, cuối cùng vẫn nhặt thư lên, mở từng cái ra xem. Tờ giấy trắng rải rác vài dòng chữ, hỏi gần đây hắn có thấy tốt không, cũng không đề cập tới những gánh nặng trong lòng, chỉ là ghi ở cuối thư: Mong hắn có thể xuất quan. Lam Hi Thần vẫn còn đang chần chờ, hoài nghi liệu mình có đủ tư cách và năng lực để trở lại vị trí gia chủ hay không. Sự tin cậy bị phá vỡ ở bức thư kế tiếp, nét chữ Lam Vong Cơ từ trước đến nay vẫn luôn ngay ngắn thì nay lại có chút loạn: Mở đầu thư vẫn là hỏi thăm tình hình gần đây của hắn, nhưng phía sau lại nói, Ngụy Anh bệnh nặng không dậy nổi, có thể mời huynh trưởng xuất quan, xem xét?"
Lúc ấy hắn cảm thấy nghi ngờ, vẫn còn nhớ Ngụy công tử ở miếu Quan Âm vẫn còn rất tốt, sao bỗng nhiên lại bệnh? Lại mở thêm vài bức thư nữa, mỗi bức đều nói: Ngụy Anh bệnh nặng, bệnh của Ngụy Anh khó chữa, hôm nay Ngụy Anh ổn định một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/234646/chuong-6-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.