"Nhị nguyệt sơ xuân tâm mộng đổng, thập lí lộ hàn mặc chuyên sủng
Nhân đạo trị thiên kim phiến chỉ, tần vấn tương tư tiết đào tiên hồng"
Băng tuyết tan rã, nhiệt độ không khí cũng ấm dần, tình trạng của Ngụy Vô Tiện cũng bắt đầu có những chuyển biến tốt. Lúc đầu xuân, mỗi ngày hắn tỉnh táo được hai ba canh giờ. Nhưng hắn đều tỉnh lại lúc sáng sớm hoặc buổi sáng, buổi chiều học xong, Lam Tư Truy với Lam Cảnh Nghi đến thăm chỉ bắt gặp hắn đang ngủ say sưa.
Vất vả mới gặp được Ngụy Vô Tiện tỉnh dậy vào lúc chiều, vẫn còn đang ngáp ngắn ngáp dài ăn cháo do Lam Vong Cơ đưa tới. Một mùi thơm hấp dẫn hòa quyện với hành lá và thịt bầm bay tới, Lam Cảnh Nghi chưa thấy trong phòng bếp làm loại cháo nào như vậy, mắt háo hức rồi lại sờ bụng, giống như là đang đói. Mà mấy tháng qua, đây là lần đầu Lam Tư Truy thấy Ngụy Vô Tiện đang dùng bữa, tò mò hỏi "Ta nghĩ Ngụy tiền bối bình thường đều ăn đan dược..."
Đúng là Ngụy Vô Tiện đã ăn không ít đan dược, mấy loại thuốc quý hiếm khó chế thành đan dược thì hắn phải uống một bát thuốc đắng đó, ngày thường còn ăn Tích Cốc đan, mỗi lần đổ đan ra là chiếm hơn phân nửa lòng bàn tay hắn.
"Cũng không thể uống hằng ngày được, miệng ta nhạt lắm rồi" Ngụy Vô Tiện húp một ngụm cháo, cười nói "Nhìn xem, Hàm Quang Quân nhà các ngươi làm đồ ăn cho ta nè, có ghen tị không"
Cách đó không xa bên trong thư phòng, Lam Vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/234638/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.